Đã thấy qua nhiều loại người ở nơi yên hoa, Ngọc Nương đối với tínhtình vui vẻ sảng khoái của Tần Châu Ngọc cực kỳ hâm mộ và yêu thích.Nàng bỏ qua thái độ kỳ quặc của Đông Sinh, trực tiếp kéo Tần Châu Ngọcqua, cười cười mở miệng: “Tiểu Ngọc cô nương, ta tới hỏi thư ngốc nhànàng hai bản thi nhạc.”
Một tiếng thư ngốc của nàng làm cho tâm trạng Tần Châu Ngọc nở hoa.Nàng nghĩ, nàng ở tại gian phòng trong này, là chủ nhân nơi này, tử thưsinh cùng ở dưới một mái nhà, tự nhiên cũng thuộc về nàng, nàng ăn củahắn uống của hắn, cũng là chuyện đương nhiên.
Tất nhiên, không biết xấu hổ khớp vào như thế, Tần Châu Ngọc chỉ có thể ở trong lòng yên lặng tưởng tượng một chút. Nàng vụng trộm liếc mắtĐông Sinh một cái, thấy hắn dường như cũng không kháng cự lời của Ngọcnương vừa nãy, càng cảm thấy suy nghĩ của chính mình cơ hồ là một chuyện thực.
Đông Sinh không có để ý chi tiết trong lời nói của Ngọc Nương, chỉ làthấy Tần Châu Ngọc vụng trộm hề hề ngắm hắn, tròng mắt đen lúng liếngđảo quanh, tất nhiên là đoán được trong lòng nàng không biết lại suynghĩ cái đen tối gì, bản năng đề cao cảnh giác. Vừa hỏi Ngọc Nương, vừanhìn chằm chằm Tần Châu Ngọc: “Ngọc Nương nàng đặc biệt tự mình tới cửa lấy thi nhạc, cần gấp lắm sao?”
Ngọc Nương gật gật đầu: “Là thế này, ngày mai Cố tướng quân đóng ở Lộthành lên kinh thành đi ngang qua nơi này. Huyện lệnh đại nhân cùngTrương viên ngoại muốn mở tiệc chiêu đãi vị tướng quân này, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033837/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.