Tuyển tú thành công. Tần Châu Ngọc tất nhiên vui mừng hết ý.Trên đườngtrở về, cố ý nhảy chân sáo đến trước Đông Sinh, giơ tay múa chân tỏ ýthõa mãn, đi đến bên cạnh Đông Sinh, khóe miệng kéo đến tận mang tai,nghiêng đầu nhìn Đông Sinh, còn chưa mở miệng nhưng dáng vẻ rõ ràng muốn nói “Ai nói ta không được chọn?Nhìn thấy không?Nhìn thấy không?”
Tâm tình Đông Sinh vừa mới hạ xuống, thấy bộ dáng này của nàng, tronglòng lại lo lắng. Không muốn để ý đến nàng, vẫy vẫy ống tay áo đẩy nàngra. Tần Châu Ngọc đang vui sướng tột đỉnh, thấy hắn đẩy mình ra liền cho là hắn đang chột dạ không thừa nhận thua, khóe miệng ý cười càng sâu,nhanh chóng chạy đến đuổi kịp, còn áp sát lại gần.
Đông Sinh đi nhanh, nàng cũng đi nhanh. Đông Sinh đi chậm, nàng cũng chậm theo, lâu lâu còn cố ý ủi nhẹ trêu chọc hắn.
Hai người hành động kì lạ, làm cho mọi người phải liếc mắt nhìn, còn cómột người phụ nữ lớn tuổi, ném ánh mắt hèn mọn nhìn qua, nhoe giọng nóithầm, “ Lôi kéo, thật không có gia giáo”
Đông Sinh tai thính, nghe được lời như vậy. mặt liền đỏ, hận không thể lập tức về nhà.
Hết lần này đến lần khác, Tần Châu Ngọc chỉ chăm chăm vào việc trêu chọc Đông Sinh, nên nàng không nghe được những lời này.Tất nhiên, nếu nàngvô tình nghe được, cùng lắm cũng chỉ liếc mắt xem thường, rồi hét mộttiếng: “Nhìn cái gì hả!”Sau đó động tác lớn hơn.
Thật vất vả mới về được nhà, Đông Sinh rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033828/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.