Cứ thế không lâu sau, tiểu tử nhà Hạnh Nhi bên cạnh đã vừa trắng vừa mập mạp, trượng phu của Hạnh Nhi thì cứ cả ngày ôm con lượn lờ trước mặt Tần Châu Ngọc, Tần Châu Ngọc vốn định giả bộ như chẳng thèm ngó tới, nhưng cứ nhìn thấy cái bánh bao thịt nhỏ đấy cười khanh khách quơ tay chân nhỏ xíu, nàng lại nhịn không được ý muốn thò tay sờ nắn cậu bé, về sau dường như càng xem càng thích, ngay cả mặt mũi cũng không thèm giữ.
Hết lần này tới lần khác, đã lâu như vậy rồi mà bụng nàng vẫn không có chút động tĩnh nào, rõ ràng nàng với Đông Sinh làm chuyện sinh con rất chăm chỉ đấy nhé.
Cho đến một ngày, mẹ Đông Sinh thấy nàng đứng ở cổng trêu trọc con trai nhỏ nhà Hạnh Nhi, nhịn không được nói đùa: “Nha đầu, nếu thích tiểu oa nhi như vậy, thì mau mau cùng Đông Sinh sinh một đứa đi, mẹ cũng đang chờ được ôm cháu trai đây này!”
Lời này thực sự chạm đến chỗ đau của Tần Châu Ngọc, chỉ thấy nàng xụ miệng quay người, đi đến trước mặt mẹ Đông Sinh, mắt nhìn đám gà mái đang cục cục tìm ăn, bỗng nhiên vẻ mặt buồn bực, thanh âm hờn dỗi nói: “Nương, có phải con là con gà không biết đẻ trứng hay không?”
Mẹ Đông Sinh sửng sốt, chợt cười ha ha: “Nha đầu ngốc, loại chuyện này càng gấp thì càng không được đấy.”
Tần Châu Ngọc bĩu môi, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Vậy tại sao Hạnh Nhi kết hôn một năm, con trai cũng đã sinh ra rồi?”
Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033799/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.