Ngày hôm đó, Triệu Tuyết Nhi từ trong nội cung đi ra, có chút rầu rĩ không vui. Trước đó không lâu, Hoàng Thượng cho gọi mấy người con chưa lập môn hộ đến trong điện của ông để phẩm thơ thưởng nhạc. Mấy vị hoàng tử công chúa hiển nhiên là cực lực khoe khoang, muốn lấy được yêu thích của Hoàng Thượng. Nữ nhi Hoàng gia, dù không tài hoa hơn hẳn người khác thì cũng cách xa bao cỏ vô tích sự. Đương nhiên là, ngoại trừ Triệu Tuyết. Hơn nữa, cách huynh tỷ ghen tỵ với nàng được sủng ái, ngấm ngầm ép buộc trêu cợt nàng, lấy nàng công chúa bao cỏ vô tích sự này ra làm trò cười cho thiên hạ.
Triệu Tuyết Nhi cũng không thèm sợ bị lấy ra làm trò cười cho thiên hạ, dù sao ở trong cung thì nàng cũng ngu ngốc mà lớn lên. Hoàng Thượng cho tới bây giờ đều bao dung sủng nịnh nàng.
Thế nhưng mà nàng vẫn có chút khổ sở, nàng có ước muốn được như Tần Châu Ngọc, có mấy người ca ca thân thiết. Mọi người đều hâm mộ nàng là cẩm y ngọc thực công chúa, lại không biết rằng hoàng cung chính là một cái lồng hoa lệ vàng tơ, còn nàng thì chính là con chim trong lồng đó.
Lúc cỗ kiệu đi ngang qua quán rượu, Triệu Tuyết Nhi bỗng hạ lệnh dừng lại.
Từ khi Tống Tiên Sinh rời đi, nàng đã lâu chưa quay lại đây.
Xuống kiệu, Triệu Tuyết Nhi vừa đi đến cửa, Trương Cẩn đang gẩy bàn tính bỗng hai mắt sáng rực lên, chân chó chạy đến, cười hắc hắc nói: “Khách quý, khách quý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-thien-kim/2033717/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.