Tầng trệt khách quý khách sạn Vienna, đây là nơi mà đám xã hội thượng lưu thường hay ra vào. Đối với khách sạn Vienna thì rất có kinh nghiệm tiếp đãi khách quý, dưới tình huống bình thường thì khách hàng rất hài lòng, rất ít khi có ngoại lệ.
Nhưng hôm nay tầng trệt khách sạn Vienna có vẻ được canh gác rất nghiêm, tầng trệt bị quản chế, trên hàng lang có hai tên đàn ông mặc tây trang thẳng thớm, tuy bọn họ không bước đi qua lại nhưng trước mặt lại có thêm hai gã đàn ông cao lớn thô kệch cất bước tới tui, người nào cũng biết có gì xảy ra, vì vậy cũng không dám đi vào để nhận lấy rủi ro.
Trương Thanh Vân ngồi ở ghế chủ vị, gương mặt hắn tràn đầy nụ cười, dưới tay hắn chính là Vũ Đức Chi, một gian phòng rộng chỉ có hai người.
- Chủ tịch Vũ, chú đã sắp bảy mươi, nhưng không ngờ nếu chỉ nhìn qua cũng chỉ hơn năm mươi là cùng. Khó thể có được mái tóc đen nhánh, hơn nữa còn rất có tinh thần, thật sự rất trẻ trung.
Trương Thanh Vân cười nói, thái độ rất nhiệt tình.
Vũ Đức Chi đến Thành Đô rõ ràng là không dễ, sau khi lão đến Thành Đô và gặp Trương Thanh Vân cũng không dễ gì. Trương Thanh Vân đặc biệt mời lão dùng cơm, Vũ Đức Chi đến một mình cũng không tỏ ra quá thận trọng.
Bây giờ Trương Thanh Vân không thể so sánh với năm xưa ở Ung Bình, năm đó hắn còn chưa phát triển ở Ung Bình thì Vũ Đức Chi là kẻ quyền thế ngập trời. Lúc đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-quan-dao/1558663/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.