Bầu không khí đậm đặc, trong phòng u tối, khói thuốc tràn ngập, Cao Khiêm ho khan và cuộn mình thành một khối. Những sự kiện xảy ra trong ba ngày qua đã làm Cao Khiêm như tê dại, trước đó hắn đang cố gắng bày đặt để chuẩn bị cho ra đợt phản kích đầu tiên, nhưng tất cả đã bị Trương Thanh Vân phá vỡ. Trương Thanh Vân dốc sức mới biết, căn bản cực kỳ mạnh bạo, điều này làm cho Cao Khiêm rơi răng và nuốt ngược vào bụng. Hắn căm tức, hắn không cam lòng, hắn điện thoại cho Thang Vận Quốc và lần đầu tiên văng tục. Trước nay Thang Vận Quốc và Cao gia luôn là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, sau đó nếu Thang Vận Quốc không ngăn cản động tác của Trương Thanh Vân, nếu phái con nhà quan coi như xong thì Thang Vận Quốc cũng xong đời. Phe phái con nhà quan cộng thêm uy tín của Thang Vận Quốc, đây là vị trí tuyệt đối ở Giang Nam, nhưng hai bên đều không thể làm cho Trương Thanh Vân lui về phía sau một bước, điều này làm cho Cao Khiêm khó thể tiếp nhận, đồng thời cũng cực kỳ lo lắng. Chỉ cần xem xét những sự kiện ba ngày qua sẽ thấy cục tổ chức trung ương, ủy ban kỷ luật trung ương không có ý buông lỏng với Giang Nam, Nghê Quảng Vũ nghịch ngợm thì lập tức bị miễn chức, còn có một đám lãnh đạo xí nghiệp không an phận thì trực tiếp bị ủy ban kỷ luật trung ương đưa ra chỉ thị "khống chế". Trận thế như vậy làm Cao Khiêm nghĩ không ra, niềm tin khủng bố trước đó đã biến thành lo lắng và cực kỳ bất an. Trước nay Cao Khiêm đều che giấu rất sâu, đến bây giờ vẫn luôn chơi chiêu đề phòng, chưa từng lộ ra bài tẩy của mình. Vì vậy trước nay con đường làm quan của hắn có chút phập phồng nhưng trong lòng vẫn luôn nắm chắc ở mọi thời điểm, dù trước đó giao chiến với Trương Thanh Vân cũng chưa từng quá sợ hãi. Nhưng lúc này tình hình đã khác biệt, liên lụy quá rộng, Cao Khiêm có tin vào một lời nói: "Muốn làm cháu nội thì chẳng bằng làm con phải nghịch, khi có điều kiện thực tế thì nên buông tay đánh cược một". Thực tế vẻ đáng thương của Cao Khiêm được che giấu dưới bản lĩnh thật sự. Tuy Cao Khiêm là con cháu quan viên của Cao gia, nhưng vài lần chạm tay với Trương Thanh Vân thì hắn luôn ở vào thế hạ phong, chịu đủ lời cười nhạo và nghi vấn, hắn đều nhịn xuống. Đặt biệt là lúc dễ tổn thương hắn còn giả vờ điên khùng để cho qua, như vậy có thể nói là công phu mặt dày rất cao. Gần đây hắn quyết định vung tay đánh cược một lần chính là nhìn thấy cơ hội sĩ khí con nhà quan đang bị đả kích, như rắn mất đầu. Vào thời điểm này Cao Khiêm quyết định lao ra, quyết định tạo nên uy tín, xác lập quyền uy. Quan trọng là Cao Khiêm có vương bài trên tay, đó chính là hắn nắm được Thang Vận Quốc. Thực tế thì Thang Vận Quốc một đời anh hùng như Hà Khôn, nhưng khốn nổi lão lại nuôi một đứa con không nên thân. Không thể không nói thủ đoạn của Thang Vận Quốc là cực kỳ cao siêu, nhưng dù là cáo già cao siêu cũng để lại dấu vết, chỉ cần có tâm là phát hiện ra mánh khóe. Cao Khiêm hoàn toàn là người có tâm, hắn biết rõ chi tiết về Thang Vận Quốc. Vương bài này Cao Khiêm giấu rất sâu, dù hắn ở vào thời điểm nguy cơ cũng không lấy ra. Nhưng lúc này thì khác, hắn không tiếc mọi giá để nắm lấy cơ hội. Trong gian phòng cực kỳ u tối và tràn đầy khói làm lòng người càng bị dồn ép, Cao Khiêm bây giờ đang bị đè nén nhưng lại luôn đưa ra ám hiệu tâm lý cho mình. Hắn liên tục tự động viên, cục diện trước mắt còn chưa đến mức không xong, Trương Thanh Vân quyền uy quá lớn, hậu hoạn vô cùng. Nghê Quảng Vũ vì sao bị miễn chức? Không phải chẳng nghe lời của Trương Thanh Vân sao? Chu Quốc Lập vì sao bị đuổi khỏi chức vụ cục trưởng cục công an? Chẳng phải Trương Thanh Vân có lo lắng về hắn sao? Cao Khiêm không thể không thừa nhận Trương Thanh Vân quá lợi hại, ra tay nghiêm túc, không do dự, lực luyện quyết đoán khó tưởng. Phải biết rằng nếu làm không tốt thì từ nay về sau sẽ bị người ta mượn cớ, nếu Trương Thanh Vân gặp phiền phức thì đám người sẽ nhảy xổ ra dội nước bẩn lên người. Thường thì người người trên quan trường đều rất cẩn thận, chỉ sợ có một Trương Thanh Vân mới dám đưa ra những quyết sách như thế. Cũng có thể thấy Trương Thanh Vân là một tướng mạnh, làm việc có mục tiêu cực kỳ xác đáng, không đạt được mục đích sẽ không quan tâm đến những thứ nhỏ nhặt, thậm chí có thể nói là không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Thời gian trôi qua rất chậm, Cao Khiêm biết rõ lúc này Thang Vận Quốc cũng cực kỳ nôn nóng, chỉ cần lão không quá ngốc thì sẽ phải tạo ra áp lực với trung ương. Trương Thanh Vân bây giờ có những hành vi rất quá phận, không coi ai ra gì, càng ngày càng không xem tỉnh ủy ra gì, báo cáo vượt cấp lên trung ương, hắn muốn gì? Coi tỉnh ủy Giang Nam là gì? Chỉ cần vấn đề này cũng đủ là cái táp chết người của rắn độc, cơ hội lật bàn sẽ đến, tất cả những hành động và biểu hiện của Trương Thanh Vân trước đó sẽ biến khéo thành vụng, cuối cùng Cao Khiêm sẽ có mười phần phá tan thành lũy. Hình tượng của Trương Thanh Vân là quá sâu, danh tiếng cũng quá mức. Ở thủ đô có một câu nói, những năm gần đây trong quan trường Trung Quốc có vài cán bộ trẻ tuổi vinh quanh, nhưng một mình Trương Thanh Vân đã chiếm hết tám phần hào quang. Túc Nhất Tiêu có một phần, những người khác chỉ có một phần còn lại. Lời này tuy rất khoa trương nhưng cũng tạo nên danh tiếng vô bờ của Trương Thanh Vân. Người này từ cấp cơ sở, từ thôn lên huyện, từ huyện lên tỉnh, phát triển một đường ở Giang Nam, con đường làm quan hát vang tiến mạnh, chưa từng thât bại. Chỉ cần nhìn số quan viên rơi ngựa trong tay Trương Thanh Vân thì thấy quá kinh người, người này rõ ràng là sát thần trong chính đàn Trung Quốc, cực kỳ khủng bố. Nhưng lúc này thì thế nào? Cao Khiêm quyết định dồn lực ra tay một lần cuối, Trương Thanh Vân thật sự có vì một đòn mà suy sụp, sẽ rơi vào đường tàn hay không? Cao Khiêm không tin trên thế giới này có gì đó không vấp ngã, hắn quyết định muốn đánh một lần. Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, Cao Khiêm có thể tưởng tượng nếu lần này thành công thì hắn sẽ một đường lên trời, sẽ giẫm nát một Trương Thanh Vân cực kỳ thành công dưới chân, Trương Thanh Vân muốn ngóc đầu lên là không thể. Cục diện Giang Nam chuyển biến tốt đẹp có công lao to lớn của Trương Thanh Vân, nhưng bên trong cũng có vấn đề, có ưu khuyết điểm. Nhưng trái đào ở Giang Nam vẫn nằm trong tay Cao Khiêm, hắn không tin trung ương dám bỏ mặc toàn cục của Trung Nguyên, phái con nhà quan dù sao cũng cắm rể cổ thụ ở Trung Nguyên, cao tầng trung ương phải có sự ăn ý, sẽ không ép người ta vào đường chết. Cao Khiêm biết mình thấy rõ đại cục, hắn tin lần này dù là Triệu gia cũng không giúp Trương Thanh Vân. Chỉ cần Thang Vận Quốc có thể chống đỡ trước giông tố, như vậy Trương Thanh Vân sẽ rơi vào tình cảnh bốn phía là địch, đây cũng chính là kết quả mà Cao Khiêm muốn thấy. Hắn đã hạ mình nhiều năm, phong ba nhiều năm, bây giờ nên về nhà. Bên ngoài chợt vang lên những tiếng ồm ầm ĩ, Cao Khiêm nghe thấy giọng thư ký của mình, giống như có vẻ rất hoảng hốt. Hắn nhíu mày đứng lên mở cửa, hắn sững sờ, thì ra là Nghê Thu Nguyệt đến, ồn ào muốn gặp hắn. Lúc này thư ký đang nghiêm khắc chấp hành lời phân phó của Cao Khiêm, một mực ngăn cản, tình thế căng thẳng. Cao Khiêm mỉm cười, hắn chỉ vào thư ký nói: - Cậu ra ngoài trước. Sau đó Cao Khiêm nở nụ cười: - Thu Nguyệt, thế nào? Sao hôm nay lại rảnh đến thăm anh? Nghê Thu Nguyệt liếc xéo Cao Khiêm, vẻ mặt lạnh lùng, nàng khẽ hừ một tiếng nói: - Chuyện gì xảy ra? Anh Mai có chuyện gì? Vì sao bị khống chế? Trong đây có vấn đề, anh phải nói chi tiết với tôi. Vẻ mặt Cao Khiêm không biết đổi, hắn giậm chân nói: - Em đấy, vẫn có tính tình như vậy. - Cũng không phải tôi đang nghĩ biện pháp sao? Chủ tịch Thanh Vân này, ôi, không có lối vào, tôi đã sớm căn dặn anh Mai, để anh ấy suy xét rời khỏi Giang Nam, nhưng anh ta không nghe, anh nói xem... Cao Khiêm thả tay, hắn ra vẻ thổn thức. Nghê Thu Nguyệt lạnh lùng nhìn, nàng cười ha hả nói: - Cao Khiêm, anh tạm thời cứ giả vờ ngớ ngẩn đề lừa đảo tôi, anh Mai là người có đạo hạnh thế nào? Tôi và anh biết rất rõ. Trương Thanh Vân có thể bắt anh ấy, vậy còn chờ đến lúc nào mới ra tay? Nghê Thu Nguyệt chỉ thẳng tay vào Cao Khiêm, giọng điệu trong trẻo mà lạnh lùng: - Anh, chỉ có anh hiểu rõ anh Mai, việc này nhất định có liên quan đến anh. Anh đi, anh đi...Anh Mai làm trâu ngựa cả đời cho nhà anh, cuối cùng lại có kết quả như vậy, anh...Anh... Nghê Thu Nguyệt rất kích động, Mai Vinh là người được Nghê Thu Nguyệt coi trọng, lão là người đa mưu túc trí, bình thường cực kỳ quý trọng lông cánh của mình. Chỉ có một vấn đề, đó là đại cục có chút bất đắc dĩ, hơn nữa Mai Vinh làm việc không khe hở, người và quỷ đều không hay biết. Nhưng lúc này Mai Vinh lại bị ủy ban kỷ luật trung ương ra biện pháp cưỡng chế, điều này không khỏi làm Nghê Thu Nguyệt nghĩ ra, hơn nữa người thứ nhất nàng nghĩ đến chinh là Cao Khiêm. Cao Khiêm vừa nghe Nghê Thu Nguyệt nói vậy thì kinh hoàng: - Thu Nguyệt, em không được nói bậy, ý của em là anh vì việc nước quên tình nhà sao? - Chẳng lẽ không đúng sao? Nghê Thu Nguyệt không yếu thế, nàng cũng nóng tính, trực tiếp đối chiến với Cao Khiêm. Cao Khiêm mềm nhũn ra: - Thu Nguyệt, em nghĩ thế nào vậy? Anh sao có thể có ý nghĩ ra tay với anh Mai? Em bớt giận đi, anh sẽ sắp xếp người điều tra, để xem rốt cuộc có chuyện gì, khi sự việc rõ ràng một chút... Nghê Thu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nàng dùng giọng khá lớn nói: - Được, chúng ta đợi kết quả, tôi hy vọng anh có thể làm tốt. Nghê Thu Nguyệt nói xong thì phất tay áo bỏ đi, Cao Khiêm ở phía sau gọi vài tiếng: - Thu nguyệt! Nhưng Nghê Thu Nguyệt không dừng lại, cuối cùng cũng đã đi xa. Cao Khiêm nhìn bóng lưng Nghê Thu Nguyệt, nụ cười trên mặt dần giảm bớt. Trước nay Cao Khiêm và Mai Vinh luôn bất hòa, hắn thật sự không hiểu vì sao Nghê Thu Nguyệt sẽ mẫn cảm với Mai Vinh như thế, chẳng lẽ chỉ vì Mai Vinh đã bán nửa đời cho Cao gia? Cao Khiêm lắc đầu, Mai Vinh không phải là bán mạng, lão là vua Giang Nam, dù là bán mạng thì thế nào? Lúc cần vẫn phải hy sinh. Lần này Mai Vinh bị cưỡng chế không còn cách lựa chọn, đây không phải là tình cảnh các phái con nhà quan bày ra, chẳng qua tất cả đều cảm thấy uy hiếp lớn, như vậy Trương Thanh Vân mới không còn đường lùi, Cao Khiêm nghĩ rất chu đáo điểm này. Truyện được copy tại Truyện FULL Vì vậy Cao Khiêm không ngại thi triển khổ nhục kế, một Mai Vinh thì tính là gì? Chỉ cần hắn có thể chiếm tiên cơ trong sự kiện lần này, dù mười Mai Vinh cũng chẳng đáng. Cao Khiêm thấy Nghê Thu Nguyệt tuy rất có khí thế nhưng dù sao cũng là lòng dạ đàn bà, khó làm được thứ gì ra hồn, xưa nay kẻ thành công nào có ai lòng dạ đàn bà?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]