Hai người ở trên đỉnh núi không ai quấy rầy, Thẩm Di và Trần Gia Cường cách bọn họ khá xa.
Hai người gặp mặt cũng không xuất hiện tình huống nóng bỏng, hai người đều khá lặng lẽ, đều đi lên phía trước. Cuối cùng Trương Thanh Vân dừng lại rồi quay đầu nhìn Vi Cường, hắn nhìn đối phương từ trên xuống dưới rồi nói:
- Thế nào? Còn chịu đựng được không?
Vi Cường thở dài một hơi, hắn buông tay nói:
- Khốn nạn, lão già Chu Quốc Lập kia quá ác, tiểu nhân khó phòng. Nếu không phải hắn ép tôi phân rõ giới hạn với hệ thống công an Giang Nam, sợ rằng phiền toái của tôi sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
- Nhưng hắn có kế Trương Lương thì tôi có thang qua tường, tôi chơi trò vua cũng thua thằng liều, tôi nếu không thể tiếp tục ở lại cục công an thì cũng sẽ vạch trần tất cả nắp bình, tôi cũng muốn cho Chu Quốc Lập nếm thử hương vị bốn phía đề là địch.
- Vì vậy nếu xét chỉnh thể thì tôi vẫn gánh vác được, sau đợt xào nấu lần này của thegioitruyen.com thì tất cả sẽ tốt.
Trương Thanh Vân cười cười, trên mặt có vẻ hối lỗi hiếm thấy, Vi Cường nói có vẻ rất nhẹ nhàng linh hoạt, thật ra Trương Thanh Vân biết rõ Vi Cường gặp phải khó khăn chưa từng có. Thừa dịp lần này mà cục công an cho Vi Cường ra rìa, hắn bị áp chế ở cục công an, khó thể bước chân ra.
Bộ dạng này nhìn qua có vẻ khá liên quan đến Trương Thanh Vân, nhưng thật ra đây có lẽ là sự ăn ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-quan-dao/1558597/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.