Xe phóng đi như tên bắn trên đường, màn đêm chậm rãi hàng lâm, dòng Thanh Giang đã lấp lánh ánh đèn. Thành Đô vào thu, tuy bầu trời ban ngày không một rặng mây, còn có vẻ nóng bức nhưng buổi tối lại mát mẻ.
Vương Bình nói lái xe hạ cửa, gió sông từ bên ngoài ùa vào làm mái tóc hắn tán loạn, hắn lại giống như không phát hiện ra.
Con đường này đi đến khu nhà của thường ủy tỉnh ủy, mục đích của Vương Bình hôm nay chính là nhà của thường ủy tỉnh ủy Trương Thanh Vân.
Bây giờ là thời điểm quan trọng trong vấn đề điều chỉnh ban ngành Vũ Đức, Vương Bình không tìm ra đường đi tốt, rơi vào đường cùng mới tìm được Vi Cường. Hắn hy vọng Vi Cường có thể giúp đỡ, ít nhất cũng cho Trương Thanh Vân hiểu được nổi lòng của mình.
Những năm nay Vương Bình hầu như không liên lạc với Trương Thanh Vân, vì vậy hắn căn bản không mặt mũi nào liên lạc qua điện thoại với Trương Thanh Vân. Hơn nữa người trong quan trường thường có kinh nghiệm, hắn biết nước đến chân mới nhảy là không tốt.
Nếu Vương Bình cứ mạo muội liên lạc sẽ để lại ấn tượng không tốt cho Trương Thanh Vân, như vậy kết quả sẽ càng thêm hỏng bét.
Tính cách của Vi Cường rất hào sảng, sau khi hắn biết tâm tư của Vương Bình thì lập tức vỗ ngực nói sẽ đưa đến gặp Trương Thanh Vân, buổi tối mọi người cùng ăn chút cơm rau dưa. Vương Bình biết rất rõ quan hệ giữa Vi Cường và Trương Thanh Vân, nếu Vi Cường đã nói như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-quan-dao/1558580/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.