Chiêm Giang Huy là đảm nhiệm bí thư trung ương đảng, Trương Thanh Vân muốn gặp mặt cũng không dễ dàng. Chương trình của Chiêm Giang Huy được sắp xếp rất toàn vẹn, không gian rảnh rất ít, nếu Trương Thanh Vân không phải vì nguyên nhân công tác mà muốn gặp mặt thì rất khó. Lần này Trương Thanh Vân muốn gặp Chiêm Giang Huy phải đến nhà riêng, khi đến nhà Chiêm Giang Huy thì cũng đã là chín rưỡi tối, khi đến cũng mang theo chút đặc sản Giang Nam. Hắn trực tiếp giao lễ vật cho vợ Chiêm Giang Huy, sau đó trực tiêp đi đến phòng làm việc. Trong phòng làm việc của Chiêm Giang Huy cũng không phải chỉ có một người, có hai người phụ nữ trung niên đang giúp lão làm vật lý trị liệu. Trương Thanh Vân đứng ở ngoài cửa chào một tiếng: - Bí thư Chiêm! Chiêm Giang Huy đảo mắt nhìn Trương Thanh Vân, lão chỉ ừ một tiếng mà không nói gì, sau đó dùng tay chỉ vào ghế sa lông. Trương Thanh Vân cung kính đi qua, khoảng năm phút sau vật lý trị liệu mới hoàn thành, một người phụ nữ đi đến nói: - Thủ trưởng, sau này anh nhất định phải nên đi lại, nếu ngồi quá lâu cũng ảnh hưởng đến cơ thể. Còn nữa, mỗi buổi sáng cũng phải hoạt động xương sống... Chiêm Giang Huy cũng không lên tiếng, lão chỉ ừ ừ hai tiếng. Mãi đến khi hai người phụ nữ thu dọn xong thì lão vẫn giống như chưa hồi phục trở lại, lão liên tục dùng tay đấm lưng rồi thở hổn hển, bộ dạng có vẻ khá đau nhức. Trương Thanh Vân đứng lên muốn đến hỗ trợ, cuối cùng Chiêm Giang Huy mở miệng nói: - Không cần, không cần, cậu cứ ngồi đấy, đây là bênh của người già, vài chục năm rồi. Đúng rồi, cậu cũng nên bảo vệ xương cốt của mình, đừng để như tôi. Chiêm Giang Huy vừa nói vừa vỗ cánh tay, sau đó mới chậm rãi ngồi thẳng người trên ghế sa lông. Lúc này lão ngồii rất nghiêm, một ánh mắt có lực xuyên thấu nhìn lên người Trương Thanh Vân, điều này làm hắn cảm nhận được một cảm giác uy áp vô hình. - Chuyện Giang Nam cậu có biết không? Câu đầu tiên của Chiêm Giang Huy đã chọc ngay đến Giang Nam. Trương Thanh Vân gật đầu nói: - Biết rõ, gần đây cháu rất chú ý đến Giang Nam, đại khái cũng hiểu được một chút tình hình. Trong lỗ mũi Chiêm Giang Huy phát ra tiếng hừ khẽ, giống như không hài lòng lắm về câu trả lời này của Trương Thanh Vân. Một lúc lâu sau lão đột nhiên nói: - Mặc kệ ý kiến của người khác là thế nào, nếu hỏi ý kiến của tôi, thì tôi sẽ kiên quyết không cho cậu xuống Giang Nam. Lúc này tình huống Giang Nam rất phức tạp, dù cậu có hiểu một chút về Giang Nam, nhưng dù sao cũng chỉ có hạn. Hơn nữa cậu còn thiếu kinh nghiệm, còn cần rèn luyện, trọng trách Giang Nam quá nặng, tôi cũng không muốn cậu đến Giang Nam đảm nhiệm công tác. Trương Thanh Vân ngây ra tại chỗ, hắn không ngờ lập trường của Chiêm Giang Huy lại rõ ràng như vậy. Hắn biết rất rõ về Chiêm Giang Huy, lão đã kiên quyết phản đối chuyện gì thì đã rất quyết tâm, ít nhất vào lúc này sẽ không giúp Trương Thanh Vân ở vấn đề đến Giang Nam. Trương Thanh Vân trầm ngâm một chút rồi nói: - Chuyện Giang Nam quả thật làm người ta phải bóp cổ tay mà thở dài, lần này đường cao tốc sụt lún số lượng lớn chỉ là một sự kiện bắt đầu. xem tại TruyenFull.vn - Giang Nam rốt cuộc có bao nhiêu vấn đề? Bây giờ không ai biết rõ. Vì vậy dưới cục diện này cháu cho rằng sự kiện Giang Nam không nên kéo dãn, phải nhanh chóng bố trí và xử lý thích đáng. Nếu tổ chức cần cháu đi Giang Nam, cháu sẽ tình nguyện, nhưng nếu tổ chức có nhân tuyển khác, như vậy cũng rất tốt. - Sao? Chiêm Giang Huy nhíu mày, lão nói: - Sao tôi thấy lời cậu có vẻ không đúng? Thế nào? Cậu cho rằng bây giờ sẽ không tìm được nhân tuyển đến Giang Nam thích hợp hơn cậu sao? Cậu đúng là, những năm gần đây được người ta chú ý cao độ, bây giờ toàn thân đầu khí chất kiêu ngạo. Chiêm Giang Huy dùng ánh mắt dò xét nhìn Trương Thanh Vân, cặp mày rậm nhíu lại, giống như muốn nhìn thấu hắn. Trương Thanh Vân thấy vẻ mặt Chiêm Giang Huy như vậy thì tâm tình lại buông lỏng, hắn nghe thấy được sự quan tâm trong lời nói của Chiêm Giang Huy. Giang Nam rối loạn không biết còn bao nhiêu vấn đề, vì vậy đây tuyệt đối là địa phương không tốt đẹp gì. Chiêm Giang Huy kiêm quyết bày tỏ thái độ sẽ không ủng hộ cho Trương Thanh Vân xuống Giang Nam, nguyên nhân căn bản chính là không muốn cho hắn rơi vào vũng bùn Giang Nam, sợ hắn tiếp nhận cục diện rối loạn mà không tạo ra thành tích, cuối cùng còn chôn vùi chính mình. Chiêm Giang Huy dùng tay gõ lên tay ghế sa lông, tâm tình có chút không tốt. Khoảng thời gian gần đây áp lực lên lão là rất lớn, mà nơi bùng ra áp lực chính là Giang Nam. Trung ương muốn điều chỉnh ban ngành Giang Nam, Chiêm Giang Huy kịp thời đưa ra lời đề nghị với bộ chính trị trung ương, nhưng trong nhóm nhân tuyển đến Giang Nam thì Trương Thanh Vân là người có tiếng hô cao nhất. Điều này làm Chiêm Giang Huy có chút căm tức, lão biết rõ ý nghĩ của đám người đang reo hò cổ vũ cho Trương Thanh Vân xuống Giang Nam. Cục diện Giang Nam vào lúc này tuyệt đối không phải chỉ là rối rắm thông thường, một cán bộ có lý lịch thường có ai tình nguyện tiến vào vũng bùn như vậy? Nhưng cán bộ có lý lịch không đủ mà được đưa đi, nếu không làm nên chuyện thì cũng là uổng phí nhân tài. Dưới cục diện này tiếng hô cho Trương Thanh Vân xuống Giang Nam ngày càng cao, tất nhiên bên trong cũng không có ít những lời phản bác. Nhưng khốn nổi những lời phản đối đều đến từ trong phái con nhà quan, bọn họ không phản đối thì không sao, nhưng bây giờ phản đối lại càng làm cho người ta thấy được Trương Thanh Vân là nhân tuyển xuống Giang Nam cực kỳ thích hợp. Chiêm Giang Huy không muốn cho Trương Thanh Vân xuống Giang Nam, không thể không nói lão có tư tâm. Nhưng đến cấp bậc của lão thì tư tâm và công tâm rất khó phân biệt, không ủng hộ Trương Thanh Vân xuống Giang Nam chính là đang bảo vệ cán bộ, bảo vệ Trương Thanh Vân làm gì? Chẳng phải sẽ bảo vệ cán bộ vĩ đại sao? Trương Thanh Vân không chủ trương sử dụng cán bộ phải đặt vào tình cảnh nguy hiểm, ngàn quân dễ kiếm nhất tướng khó cầu, Trương Thanh Vân còn trẻ, Chiêm Giang Huy có chủ trương rõ ràng với cách thức sử dụng hắn. Nhưng bây giờ người khác cũng không phải không khác biệt với Chiêm Giang Huy như Tần Vệ Quốc năm xưa, mà Tần Vệ Quốc thì can đảm dùng người hơn Chiêm Giang Huy. Bây giờ có rất nhiều lãnh đạo trung ương có cái nhìn không giống với Chiêm Giang Huy, Chiêm Giang Huy biết rõ, lần này Giang Nam thay đổi nhân sự không thể dựa vào ý kiến của cá nhân mình. Dù lão có kiên trì thế nào thì Trương Thanh Vân vẫn là nhân tuyển đứng đầu cho chức vụ chủ tịch tỉnh Giang Nam. - Bí thư Chiêm, năm xưa chú ở lại Giang Nam được mấy năm? Năm xưa Giang Nam tuyệt đối là điển hình của phong trào "Trung Nguyên quật khởi", chúng ta dũng cảm đổi mới, dũng cảm khai thác. Chúng ta luôn đẩy mạnh công tác đảng, công tác tuyên truyền và chính pháp đều có thành tích mạnh. - Đặc biệt là những thành quả trong cải cách cán bộ, đây là điều nổi tiếng cả nước, cũng không biết đã có bao nhiêu phái đoàn các tỉnh đến Giang Nam học tập kinh nghiệm. Nhưng bây giờ công tác đảng ở Giang Nam đã rối loạn, nhìn qua thì thấy biểu hiện về kinh tế nhưng xem xét rõ ràng cũng chưa hẳn chỉ là như vậy. Lúc này chủ nghĩa địa phương ngóc đầu lên, hủ bại chính trị ngày càng nhiều, tư tưởng quan viên sụt giảm nghiêm trọng. v. v. Trương Thanh Vân cất cao giọng nói, hắn vừa nói vừa lắc đầu, rõ ràng hắn nói ra những lời này vì muốn tìm được sự cộng minh từ Chiêm Giang Huy. Trương Thanh Vân nghe được những lời của Trương Thanh Vân thì nhíu mày, bầu không khí trong phòng rơi vào trầm mặc. Một lúc lâu sau Chiêm Giang Huy mới đứng lên chậm rãi dạo bước trong phòng. - Bộp. Một âm thanh vang lên, đèn trong phòng làm việc chợt tắt, Trương Thanh Vân rơi vào trong bóng tối, hắn đang định đứng lên hỏi rõ nguyên nhân thì một tiếng bộp vang lên, đèn sáng trở lại. Lúc này Trương Thanh Vân mới phát hiện Chiêm Giang Huy đi đến bên cạnh công tắc đèn, ngón tay đang ấn lên công tắc rất chuyên chú. Lão giống như cũng không ý thức được mình đang làm gì, đèn trong phòng cứ như vậy mà lúc tối lúc sáng, trong miệng lão vang lên vài tiếng cười hì hì. Sau đó Chiêm Giang Huy lại đi đến một công tắc khác, khi mở thì đèn bàn sáng lên, sau đó lão lại liên tục tắt mở, động tác này cũng làm cho phòng làm việc sáng tối liên tục. Trương Thanh Vân không dám quấy rầy Chiêm Giang Huy suy xét vad, hắn ngồi trên ghế sa lông nhìn thân thể của Chiêm Giang Huy ở trong lúc ánh đèn chớp tắt, cơ thể của lão có vẻ rất lơ lửng. Lúc này Trương Thanh Vân cũng không bết Chiêm Giang Huy đang trầm tư về vấn đề gì, chẳng lẽ là chuyện Giang Nam? - Cậu có quen thuộc với bí thư Thang Vận Quốc ở Giang Nam không? Không biết đã qua bao lâu, Chiêm Giang Huy chợt hỏi. Trương Thanh Vân có chút trầm ngâm: - Khi cháu còn ở Giang Nam thì cũng không tiếp xúc công tác nhiều với anh ấy... Trương Thanh Vân nói được một nửa thì chợt ngừng lại, vì khoảnh khắc này hắn đã hiểu được ý nghĩ của Chiêm Giang Huy. Chiêm Giang Huy cũng không phải đang hỏi hắn có biết Thang Vận Quốc hay không, mà đang hỏi hắn có hiểu Thang Vận Quốc hay không. Chiêm Giang Huy hỏi vấn đề này có ý gì? Ý nghĩ của Trương Thanh Vân thay đổi rất nhanh, sau đó lập tức hiểu rõ. Giang Nam đã trải qua nhiều lần điều chỉnh, trong lúc đó còn có cả Triệu Văn Phong xuống đảm nhiệm chức vụ chủ tịch tỉnh, sau đó là Nghiêm Tụng Tuấn được đề bạt làm chủ tịch tỉnh. Trong những biến động đó thì các thường ủy tỉnh ủy đều cơ bản được điều chỉnh, nhưng Thang Vận Quốc vẫn cực kỳ ổn định. Hơn nữa lần này Giang Nam xảy ra chuyện, có rất nhiều người thảo luận về Nghiêm Tụng Tuấn, thảo luận về Triệu gia, nhưng có rất ít người nói đến Thang Vận Quốc. Nếu có tin đồn ảnh hưởng đến Thang Vận Quốc, rõ ràng là tin đồn Túc Nhất Tiêu sẽ làm bí thư tỉnh Giang Nam.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]