Chương trước
Chương sau
Trương Thanh Vân nói xong cũng không quan tâm Quách Tuyết Phương nghĩ thế nào mà cúp máy. Sau khi nhận được điện thoại của Quách Tuyết Phương thì Trương Thanh Vân mới chân chính cảm nhận được mức độ đấu tranh ở Giang Nam. Hắn, Triệu Truyền và Triệu Văn Phong vừa gặp mặt nhau vài giờ trước nhưng bây giờ Quách Tuyết Phương ở Giang Nam cũng đã biết được tin tức.
Chỉ cần nhìn vào điểm này cũng có thể thấy tâm tính của các thế lực ở Giang Nam là gì, Trương Thanh Vân thậm chí còn cảm nhận được sau lưng có không biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào, cảm thấy tình huống như vậy là không ổn.
Tất nhiên Trương Thanh Vân khong biết mọi người chú ý vì có nguyên nhân, bây giờ các vấn đề ở Giang Nam đang bộc phát, mà quan trọng nhất chính là khắp nơi đều quan tâm đến vấn đề thay đổi nhân sự ở Giang Nam.
Xem xét vào tình huống trước mắt thì trung ương điều chỉnh ban ngành Giang Nam đã là chuyện đương nhiên, dù sao thì sự việc khủng bố cũng đã phát sinh, không xử lý sẽ khó phục chúng. Đồng thời sự kiện ở Giang Nam lần này cũng làm cho lãnh đạo cao cấp trung ương rất nổi giận, cũng không loại trừ khả năng ban ngành Giang Nam sẽ bị giải phẫu lớn.
Dưới tình thế như vậy, các thế lực khắp nơi đều có suy đoán về vấn đề điều chỉnh ban ngành Giang Nam, tất nhiên trong đó sẽ có chức vụ chủ tịch tỉnh, Trương Thanh Vân được tất cả các thế lực cho là nhân tuyển sốt dẻo. Cũng vì vậy mà tất cả các thế lực ở Giang Nam đều quan tâm đến tất cả hành động của hắn, tất nhiên sẽ càng chú ý đến tin tức hắn gặp mặt Triệu Truyền vào thời điểm mấu chốt này.
Trương Thanh Vân nếu làm chủ tịch tỉnh Giang Nam, như vậy sẽ là một tin tức tốt cho tất cả thế lực. Dù hắn đã rời khỏi Giang Nam nhiều năm nhưng vẫn có căn cơ như cũ, quan trọng hơn hắn còn là người Giang Nam, vì vậy mà có uy vọng rất lớn, nếu hắn làm chủ tịch tỉnh Giang Nam thì sẽ có một lần lật bài rất mạnh.
Nếu nói trên phương diện tính cách thì Trương Thanh Vân là kẻ kiên định, là điển hình của loại người mạnh mẽ, cứng rắn, hơn nữa còn có thủ đoạn cao, am hiểu dùng lực đẩy lực. Bây giờ tất cả thế lực ở Giang Nam đều muốn chiếm được chút tiện nghi trong tay Trương Thanh Vân.
Bây giờ ở Giang Nam hay Trung Nguyên đều có người muốn áp dụng quy định nhận chức đất khách, dù quy của này không quá chính xác, nhưng Trương Thanh Vân là người Giang Nam mà về Giang Nam nhận chức chủ tịch tỉnh, rõ ràng không hợp lý.
Vấn đề cán bộ lãnh đạo đảng phải nhận chức đất khách đã được thúc đẩy từ những năm chín mươi, nhưng những năm gần đây chế độ phát sinh rất nhiều tranh luận. Thường thì trung ương và địa phương luôn linh hoạt nắm chắn vấn đề, rõ ràng bây giờ có người xào nấu vấn đề lãnh đạo nhận chức nơi đất khách, tất nhiên có ý đồ rất rõ ràng.
Vì Trương Thanh Vân ngồi trên ghế phó bộ trưởng bộ thương mại nên không thể có được nhiều tin tức về các phương diện ở Giang Nam. Nhưng hắn biết rất rõ, bây giờ sau lưng mình có rất nhiều ánh mắt, điều duy nhất hắn cần làm chính là coi sự việc như bình thường, thanh thản công tác, bình tâm tĩnh khí chờ đợi quyết sách.
Sự việc ở Giang Nam càng ngày càng nghiêm trọng, trong những tin tức nho nhỏ ở thủ đô thì sự kiện Trương Thanh Vân gặp mặt Triệu Truyền và Triệu Văn Phong được người ta đồn đi rất kỳ diệu. Có tin đồn bậy nói rằng sự kiện sụt lún đường cao tốc ở Giang Nam có liên quan đến Triệu Văn Phong, vì Triệu Văn Phong quá sợ hãi nên Triệu gia mới nghĩ biện pháp để bảo vệ.
Còn chuyện gặp mặt Trương Thanh Vân, nguyên nhân rất đơn giản, ai cũng cho rằng Triệu gia muốn giúp Trương Thanh Vân xuống Giang Nam, dùng vấn đề này để trốn tránh trách nhiệm.
Tin đồn càng bị xào nấu dữ dội khi có người nói chủ tịch tỉnh Giang Bắc Túc Nhất Tiêu sẽ sang làm bí thư tỉnh Giang Nam. Lời đồn này lại càng không có căn cứ, nói rằng Túc Nhất Tiêu sau khi biết sự việc ở Giang Nam, hắn cảm thán ban ngành Giang Nam vô năng, nếu Giang Nam ở trong tay hắn thì tất nhiên sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy.
Tin đồn về Túc Nhất Tiêu vừa bùng lên thì đã nhận được sự chú ý của tất cả các giới xã hội ở Giang Nam, nghe nói còn có một vị lãnh đạo trung ương nói Túc Nhất Tiêu lúc này là nhân tuyển thích hợp cho chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam.
Trương Thanh Vân cũng nghe qua lời đồn về Túc Nhất Tiêu, nhưng mới nghe đã biết tin tức này không có gì đáng quan tâm. Đầu tiên là Túc Nhất Tiêu có chút khí thế nhưng sẽ không dám chối bỏ toàn bộ ban ngành Giang Nam, hắn là một vị chủ tịch tỉnh, đã sớm là ngươi thành tinh, sao có thể nói ra những lời ngu ngốc như vậy.
Còn vấn đề lãnh đạo trung ương có đưa ra lời thừa nhận với Túc Nhất Tiêu, điều này càng đáng chê cười. Vị trí bí thư tỉnh ủy là chuyện cực kỳ nghiêm túc, điều này cần mở hội nghị toàn thể bộ chính trị trung ương mới có thể đưa ra quyết nghị, lãnh đạo trung ương sao dám đưa ra tin đồn bậy? Đây rõ ràng là những tin tức quấy nhiễu quyết sách của bộ chính trị trung ương, có vị quan nào dám nói như vậy?
Vì thế Trương Thanh Vân cho rằng hai tin đồn kia chỉ là sự bịa đặt của đám người không có việc gì làm rồi tung tin bịa đặt. Tất nhiên trong vấn đề này cũng không loại trừ khả năng có người trợ giúp, những năm gần đây Giang Nam càng ngày càng loạn, đám người muốn đục nước béo cò là rất nhiều. Nếu cục diện Giang Nam càng khó bề phân biệt thì sẽ có lợi cho những kẻ khác hoặc các thế lực khốn đốn.
Nhưng dù là thế nào thì Trương Thanh Vân cũng cảm thấy những tin đồn này không ảnh hưởng đến một người vốn đã là đối tượng để mọi người nghị luận như mình. Trương Thanh Vân có thể cảm thấy những ngày nay đi làm luôn có đồng sự nhìn mình bằng ánh mắt khác thường.
- Cốc, cốc!
Hai tiếng gõ của vang lên, Trương Thanh Vân đang phê duyệt văn kiện, hắn khẽ nhíu mày rồi nói:
- Vào đi.
- Chuyện tôi cho cậu làm thế này rồi? Đã sắp xếp xong chưa?
Trương Thanh Vân không ngẩng đầu lên mà nhân tiện nói, hắn tưởng người vào phòng là Điền Lãng Hồng, nào ngờ mở miệng mà không có ai trả lời, hơn nữa còn cảm thấy đối phương đang đi đến gần.
Trương Thanh Vân ngẩng đầu, hắn thấy được gương mặt tươi cười quen thuộc của bộ trưởng Ngụy Tống Bình. Hắn có chút sững sờ, sau đó vội vàng khép văn kiện đứng lên nói:
- Bộ trưởng Ngụy, anh tập kích làm tôi trở tay không kịp, mời anh ngồi. Tiểu Điền, cho bộ trưởng một ly cà phê.
Trên mặt Ngụy Tống Bình vẫn là nụ cười chân thành, hắn nói:
- Phó bộ trưởng Trương không nên khách khí, tôi chẳng qua chỉ cao hứng nhất thời mà đi dạo một vòng, khi đến phòng làm việc của cậu, nghe Tiểu Điền nói cậu đang có ở bên trong, vì vậy mới trực tiếp đi vào.
Ngụy Tống Bình vừa nói vừa chắp tay sau lưng đi dạo trong phòng Trương Thanh Vân, khi đi đến ghế sa lông thì lão dùng tay vuốt ve lưng ghế, lão nhìn ra ngoài cửa sổ nói:
- Người khác đều nói phần lớn thời gian của bộ thương mại chúng ta đều tốt đẹp, tôi thấy cũng chưa hẳn. Hai người chúng ta đã công tác với nhau từ lâu nhưng tụ họp ít mà phân tán thì nhiều, đây đúng là quá mức bận rộn.
Ngụy Tống Bình vừa nói vừa chỉ chỉ quanh phòng làm việc của Trương Thanh Vân nói:
- Đây cũng là lần đầu tiên tôi đến đây, nếu xét từ góc độ này thì công tác của tôi vẫn chưa đến đúng vị trí.
- Bộ trưởng quá khách khí rồi, công tác của chúng ta có tính đặc thù, thường thì luôn bận rộn, nhưng tôi cũng thường xuyên nhắn nhủ các đồng chí không nên phàn nàn quá bận rộn. Vì trên thế giới này người có năng lực thường rất bận, chúng ta công tác nhiều, điều này nói rõ chúng ta có thể làm việc, tổ chức tín nhiệm mới giao trọng trách. Người khác nói có trọng trách là có cơ hội, chúng ta ở trong phúc sao không biết phúc.
Trương Thanh Vân nói. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ngụy Tống Bình có chút sững sôt, ngay sau đó lão cười lên ha hả:
- Thanh Vân, đúng là Thanh Vân, cậu thật sự rất khí khái, cũng chỉ có cậu mới nói ra những lời như vậy. Hèn gì cậu đến thì sĩ khí ban ngành chúng ta lại tăng cao, thì ra có chiêu thức kỳ diệu.
Ngụy Tống Bình có vẻ rất hưng phấn, lão nói xong thì ngồi lên ghế sa lông. Lúc này Điền Lãng Hồng bưng một ly cà phê nóng hổi đặt trước mặt Ngụy Tống Bình, bộ trưởng Ngụy gật đầu với hắn.
- Thanh Vân, chương trình của cậu những ngày gần đây sắp xếp thế nào? Sắp phải sang Anh đàm phán thương mại rồi phải không?
Ngụy Tống Bình nói, lão nói xong thì nâng ly cà phê dùng thìa khuấy vài lượt, sau đó lại để xuống.
Trương Thanh Vân gật đầu nói:
- Đúng vậy, đàm phán với nước Anh rất khó, đây là lần thứ ba rồi. Nhưng lần này chắc chắn sẽ đạt thành hiệp nghị, vì vậy tôi đi theo đoàn cũng sẽ rất thoải mái...
Ngụy Tống Bình cười cười nói:
- Hôm nay tôi đến muốn thương lượng với cậu về vấn đề này, chuyện này, Hồng Ba vừa mới được gánh trọng trách, cậu xem chuyện đi Châu Âu lần này có thể cho cậu ta thay cậu không?
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, khoảnh khắc này hắn không rõ Ngụy Tống Bình có ý gì, Hồng Ba chẳng qua chỉ là một vị thứ trưởng mới nhận chức, còn chưa sắp xếp công tác. Bây giờ Ngụy Tống Bình để Hồng Ba thay mình đến ký két biên bản thương mại với nước Anh, như vậy có ý gì?
Ngụy Tống Bình thấy Trương Thanh Vân nghi hoặc thì mỉm cười nói:
- Thanh Vân, cậu không nên suy nghĩ nhiều, gần đây tôi se giảm vài trọng trách của cậu là ý của tổ chức. Tôi và cậu cũng giống nhau, thật ra tôi luôn nhấn mạnh vấn đề các đồng chí ở bộ thương mại đều là nhân tài, mà bộ trưởng Thanh Vân cậu chính là nhân tài mạnh mẽ. Vì vậy cậu không nên quan tâm đến những lời đồn bên ngoài, chỉ cần an tâm công tác là được.
- Còn vấn đề điều động, thái độ của tôi rất kiên quyết, đó là tuyệt đối không buông người, nếu thả một nhân tài ra, sau này bộ thương mại tìm đâu ra nhân tài?
Trong lòng Trương Thanh Vân chợt chấn động, hắn thật sự không ngờ Nghê Thu Nguyệt lại hủy bỏ lịch trình xuất ngoại của mình. Ý nghĩa là thế nào? Chẳng lẽ ban ngành Giang Nam sẽ lập tức điều chỉnh?
Lời nói của Ngụy Tống Bình rõ ràng là râu ông nọ cắm cằm bà kia, nhưng bên trong lời nói lại lộ ra rất nhiều tin tức. Trương Thanh Vân nhìn vẻ mặt tươi cười của Ngụy Tống Bình, ánh mắt hắn không che giấu hương vị bên trong, điều này làm hắn trở nên mất bình tĩnh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.