Chương trước
Chương sau
Khu nhà cho lãnh đạo thị ủy Lăng Thủy, hoàn cảnh nơi đây rất tốt, nơi tốt nhất cũng chính là khu vực phân phối đặc biệt cho lãnh đạo cấp cao.
Dù là nhà công nhưng sắp xếp rất tao nhã, trên lầu còn có một hoa viên khá lớn, có bể bơi, trung tâm nghỉ ngơi, trung tâm thể thao, đầy đủ mọi thứ, điều kiện có thể so sánh với khách sạn năm sao.
Liên Nhược Hàm và Cao Cát Tường ở đây, hai người đều có xuất thân không tầm thường, tất nhiên ánh mắt sẽ cao hơn người khác rất nhiều lần. Nhưng dù là vậy thì hai người cũng rất thỏa mãn với điều kiện nơi đây.
Hôm nay đã đến tối nhưng nhà của chủ tịch Cao vẫn chưa sáng đèn, căn nhà có hai gian, có ghế ngồi ngắm cảnh ở hoa viên bên ngoài, có thể thưởng thức khung cảnh dòng sông cách đó không xa.
- Này, anh Cao, nếu anh có thời gian thì nên về thủ đô một chuyến...
Liên Nhược Hàm khẽ nói.
- À...
Cao Cát Tường à một tiếng, hắn có lẽ không có hào hứng, một lát sau mới nói:
- Về thủ đô, về làm gì? Anh thấy em nên làm tốt công tác của mình, chuyện của anh em không cần quan tâm...
- Cái gì, anh tưởng em muốn cho anh về thủ đô làm gì? Em muốn anh đưa con về Hoa Đông, bây giờ hai người chúng ta đều công tác ở Hoa Đông, để con ở lại thủ đô một mình được sao? Chất lượng giáo dục ở Hoa Đông kém thủ đô sao?
Liên Nhược Hàm thở phì phò nói.
Cao Cát Tường chợt đứng thẳng người lên ghế, hắn ngẩn người nhìn Liên Nhược Hàm:
- Em thật sự vì vấn đề này mà không có tư tâm sao?
Liên Nhược Hàm gật đầu, khóe miệng Cao Cát Tường chợt co rút, hắn nói:
- Cũng không cần anh phải về thủ đô, anh sẽ cho thư ký Thiệu về thủ đô xử lý chuyện này, mà chuyện trường học của con ở Hoa Đông cũng sẽ được anh sắp xếp. Trường tiểu học Chung Sơn có điều kiện tốt nhất Lăng Thủy...
- Ông ngoại đã nói trước, không muốn cháu vào học ở trường quý tộc, vì vậy anh thấy trường tiểu học Chung Sơn rất phù hợp, anh đã khảo sát qua, tất cả đều tốt...
- Anh...Anh đã sắp xếp tất cả rồi sao?
Liên Nhược Hàm kinh ngạc nói, Cao Cát Tường lại chậm rãi nằm xuống, hắn không quan tâm đến lời nói của nàng, cũng không lên tiếng. Nguồn tại http://Truyện FULL
Liên Nhược Hàm cũng hờn dỗi không lên tiếng, nàng tâm tình của nàng giảm rất mạnh. Cũng không lâu sau nàng đã đứng thẳng người nói:
- Cao Cát Tường, anh có ý gì vậy? Chẳng lẽ anh thấy Trương Thanh Vân có thể xử lý được tất cả sao? Em nghe nói bây giờ phòng văn thư rất náo loạn, tất cả đơn thư đều phản ánh vấn đề của phòng tổ chức.
- Em còn nghe nói sau khi Trương Thanh Vân đến nhận chức trưởng phòng tổ chức thì thường sử dụng người cùng nhà, mà Tiêu Hàn trước kia cũng được hắn dùng thân phận trao đổi cán bộ để coh đi Giang Nam. Trương Thanh Vân rõ ràng là kéo bè kết phái, lần này cán bộ được trao đổi đến Trung Nguyên là nhiều nhất, mà trong Trung Nguyên thì hai tỉnh Giang Bắc và Giang Nam là nhiều nhất, trong đây có vấn đề rất lớn.
- Bây giờ phó phòng Lâm Ninh đã bỏ chạy, như vậy trung ương sẽ chấn động, hơn nữa tường sắp sập thì mọi người sẽ cùng đẩy, em không tin Trương Thanh Vân lần này không hao tổn...
Cao Cát Tường cau mày, hắn thở dài một hơi rồi chậm rãi nói:
- Như vậy thì thế nào? Có liên quan gì đến anh? Anh nói cho em biết, em đừng nên nghe những tin đồn thất thiệt kia, em đừng quên, cha em cũng rất tôn sùng Trương Thanh Vân...
Liên Nhược Hàm hừ một tiếng, nàng nói:
- Thế thì sao? Em đã nghe nói sự việc lần này là do Yến Thành và Miêu Thiên Phương phát động, còn nghe nói một phó phòng sở văn hóa họ Mã còn náo loạn đến tận thủ đô. Trước kia người này đắc tội với Trương Thanh Vân và bị miễn chức, em đánh giá tất cả sự việc đều không nhỏ.
- Mà chuyện như vậy xả ra cũng tốt, ba mươi năm Hà Đông thì cũng có ba mươi năm Hà Tây, bây giờ cũng đã đến thời điểm Trương Thanh Vân gặp chuyện không may...
- Em nói gì? Em nói Yến Thành và Miêu Thiên Phương sao? Em có chứng cứ gì?
Cao Cát Tường chợt kinh hoàng, hắn hỏi liên tiếp ba vấn đề, người cũng đứng khỏi ghế.
Liên Nhược Hàm híp mắt nhìn Cao Cát Tường, nàng nở nụ cười quái dị nói:
- Em còn tưởng anh không quan tâm, thì ra đều là giả, chỉ giả vờ âm trầm mà thôi...
Liên Nhược Hàm khựng lại, sau đó nàng hạ giọng nói:
- Lần trước em cùng bí thư Âu và hai người Yến Thành, Miêu Thiên Phương dùng cơm, em chính tai nghe Yến Thành nói về Lâm Ninh, giống như quan hệ giữa hai người này rất sâu. Vì vậy em nghĩ Lâm Ninh bỏ chạy lần này có mười phần liên quan đến hai người Yến Thành.
- Anh nghĩ xem, nếu không có sự yểm hộ của đám người Yến Thành, như vậy Lâm Ninh có thể bỏ chạy tuyệt vời thế sao? Nghe nói một ngày trước khi rời khỏi Hoa Đông thì Lâm Ninh còn diễn thuyết ở trường đảng, nào ngờ khi theo bí thư Âu đi khảo sát châu Âu, còn chưa đến HongKong đã lẻn đi mất...
Vẻ mặt Cao Cát Tường trở nên âm trầm bất định, hắn ngồi xuống ghế và rút thuốc châm lửa. Lúc này ngọn đèn trong hoa viên rất u ám, đốm lửa trên đầu thuốc của Cảnh Chiến lại lấp lóe, ánh sáng chốc chốc lại lóe lên trông rất quái dị, mà lúc này bóng hình của hắn cũng lay động.
Liên Nhược Hàm thấy vẻ mặt của Cao Cát Tường như vậy thì vội hỏi:
- Vì vậy, anh Cao, anh nên về thủ đô một chuyến để lấy tin tức chính xác. Quan trọng là hướng đi của Lâm Ninh có vấn đề gì không, em ở Hoa Đông sẽ liên lạc với bí thư Âu. Nếu trước khi bí thư Âu quay về mà anh có thể lấy được tin tức chính xác, như vậy chẳng phải sẽ rất chủ động sao?
Liên Nhược Hàm nói đến đây thì cảm thấy vẫn còn chưa rõ, nàng lại nói:
- Thật ra không cần quan tâm Trương Thanh Vân có rớt đài hay không, nhưng chính đàn Hoa Đông chấn động là điều khẳng định, mà điều này là cơ hội với anh.
- Cơ hội gì? Anh vừa đến Hoa Đông, chưa có chút căn cơ, còn chưa đứng vững bàn chân, sao có thể xen lẫn vào sự việc lần này?
Cao Cát Tường trầm giọng nói, hắn nói rất kiên quyết nhưng bây gời lại khó thể tiếp tục nằm trên ghế, hắn bắt đầu đứng dậy vừa hút thuốc vừa dạo bước trong hoa viên.
Cao Cát Tường là chồng của Liên Nhược Hàm, tất nhiên hắn biết tính cách của vợ mình. Bình thường Liên Nhược Hàm nói rất khó nghe, nhưng lúc này nàng nói rất đúng, điều này làm người ta cảm thấy tin phục, vì vậy mà trong lòng Cao Cát Tường cũng có chút lay động.
Chẳng cần biết Trương Thanh Vân có gặp chuyện chẳng lành hay không, nếu cục diện chính trị Hoa Đông có biến động thì Cao Cát Tường cũng phải suy xét cho tương lai của mình. Hắn đến Hoa Đông mới được một khoảng thời gian ngắn, cảm thấy khó thể hoạt động, điều kiện Lăng Thủy hạn chế khả năng của hắn.
Mà Uông Sâm là một thư ký rất lợi hại, tất cả các chuyện lớn đều do đảng ủy đưa ra quyết sách, Cao Cát Tường mỏng manh ở khối đảng ủy, khó nói được lời nào, vì vậy tình cảnh hiện nay rất khó chịu.
Dưới cục diện này, nếu cục diện chính trị Hoa Đông chợt biến đổi, như vậy rõ ràng là một cơ hội lớn với Cao Cát Tường. Hắn biết rõ Uông Sâm là một đầu ngựa của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông, nếu Trương Thanh Vân thật sự té ngã thì Uông Sâm còn có mạnh mẽ như lúc này nữa không?
- Anh Cao, chúng ta vào thôi, bên ngoài đã lạnh rồi.
Liên Nhược Hàm không biết đã đến bên cạnh Cao Cát Tường từ khi nào, nàng ôm lấy cánh tay hắn rồi khẽ nói.
Cao Cát Tường ngẩng đầu nhìn vợ mình, trong lòng có chút cảm giác trìu mến, hắn dùng tay ôm nàng vào lòng mà không nói lời nào. Trong lòng hắn biết rõ, Liên Nhược Hàm thật sự yêu mình, nàng không có thù oán với Trương Thanh Vân, sở dĩ nàng hận Trương Thanh Vân chỉ vì Cao Cát Tường hắn mà thôi. Tuy biểu hiện của Liên Nhược Hàm rất ngây thơ, phương thức đấu tranh lại đơn giản nhưng từ sâu trong lòng Cao Cát Tường vẫn rất cảm kích.
- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây...
Trong lòng Cao Cát Tường đang nghĩ về vấn đề này, trong ký ức hắn đã vài lần làm đối thủ với Trương Thanh Vân và vài lần thảm bại, thiếu chút nữa con đường làm quan cũng chôi vùi. Nếu nói hắn có thể hoàn toàn quên lãng ân oán này thì là điều không thể.
Trong lòng Cao Cát Tường đang cẩn thận tính toán, nếu những gì Liên Nhược Hàm nói là thật thì Trương Thanh Vân lần này rõ ràng không gánh được, ít nhất cũng bị điều đi nhận chức ở đất khách. Đối với một người mặt trời giữa trưa như Trương Thanh Vân, lần này bị đả kích quá đột nhiên rõ ràng là đòn trí mạng.
Khi chức vụ càng cao, nếu phạm phải sai lầm thì hậu quả càng thêm nghiêm trọng. Nếu bây giờ Trương Thanh Vân phạm sai lầm ở cấp phó bộ, sau này trung ương sẽ sử dụng hắn rất cẩn thận, đã là như vậy thì cả đời sẽ rất chán nản.
Trong suy nghĩ của Cao Cát Tường thì lần này Trương Thanh Vân đắc tội với quá nhiều người ở Hoa Đông, nhược điểm lớn nhất của Trương Thanh Vân chính là thủ đoạn quá mạnh mẽ, quá cứng rắn và cường thế, làm việc không rườm rà, có gan ra tay.
Nhưng vì vậy mà Trương Thanh Vân đắc tội với nhiều người, Yến Thành nói rất đúng, quá sáng thì sẽ nhận thiệt thòi, bây giờ Trương Thanh Vân có danh tiếng quá mức ở Hoa Đông, cuối cùng cũng bị nhiều kẻ dòm ngó.
- Có lẽ anh phải tự mình đến thủ đô đón con...
Cao Cát Tường thản nhiên nói.
Liên Nhược Hàm chợt nhúc nhích, nàng giương mắt nhìn chồng, vẻ mặt xuất hiện nụ cười:
- Vậy thì tốt, đừng quên mang về cho cha chút đặc sản Hoa Đông. Lần này Trương Thanh Vân có quan hệ quá cứng nhắc với Hải phái ở Hoa Đông, cứ cho hắn đáng đời.
- Chúng ta không cần can thiệp, nhưng những chuyện như châm ngòi và thêm gió tạo bão vẫn phải làm. Để em xem cha cò mạnh miệng như trước nữa không, còn cho rằng Trương Thanh Vân ở lại Hoa Đông sẽ là ngày tốt lành hay không?
Cao Cát Tường nhìn người trong lòng mà trên mặt lộ ra nụ cười, hắn nhớ đến cha vợ mà cảm thấy rất đau đầu. Phó thủ tướng Liên quả thật có vài phần kính trọng Trương Thanh Vân, mỗi lần nhắc đến đối phương là quan hệ cha vợ và con rể lại cứng nhắc...
Cao Cát Tường đột nhiên nghĩ đến lời nói của phó thủ tướng Liên:
- Cậu biết Trương Thanh Vân mạnh hơn mình ở điểm nào không? Anh ấy là người biết rõ thời thế, lâm nguy không sợ, có thể nghênh đón khó khăn...
Trong lòng Cao Cát Tường chợt run rẩy, hắn đột nhiên cảm thấy khó chịu. Hắn đã từng giao thủ với Trương Thanh Vân, biết lời của cha vợ là không sai. Hơn nữa hắn còn tự xem xét lại, có thể cảm nhận được Trương Thanh Vân cay nghiệt hơn người thường rất nhiều, đối phương là người giỏi nắm trong tay người giúp việc, chẳng lẽ không biết gì về một Lâm Ninh?
Cao Cát Tường nghĩ đến đây mà hít vào một hơi khí lạnh, tâm tình nóng hổi chợt bình tĩnh trở lại. Bây giờ cục diện của Cao Cát Tường nằm ở đâu? Đại cục của hắn là đứng vững gót chân ở Lăng Thủy, còn Trương Thanh Vân có việc gì hay không thì trò chơi này quá lớn, Cao Cát Tường cảm thấy mình khó thể tham gia
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.