Chương trước
Chương sau
Trương Thanh Vân và Âu Đan phát sinh tình cảnh to tiếng với nhau, số người biết chuyện này là rất ít, nhưng gần đây bầu không khí chính trị ở Hoa Đông chợt trở nên căng thẳng, mọi người cũng nhìn ra được mánh khóe.
Người hữu tâm thường thông qua những lời phát biểu gần nhất của lãnh đạo để ngửi được hương vị khác thường, gần đây phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan liên tục cường điệu đến vấn đề cải cách tổ chức, cải cách thể thế và hệ thống cán bộ, bỏ bớt gánh nặng. Phó bí thư nói cải cách theo chiều hướng phát triển, đây là phương hướng đã định, khó thể ngăn cản.
Mà gần đây trưởng phòng Trương lại thường phát biểu nhấn mạnh vấn đề ổn định, phải làm sao để bảo đảm ổn định đến vấn đề chứng thực cải cách chế độ cán bộ gặp phải nhiều khó khăn không nhỏ. Hắn còn nói cải cách là một quá trình, không phải chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều, hắn báo cho các cấp tổ chức cán bộ cần phải cẩn thận, cần phải lo lắng nhiều hơn đến đại cục, phải có tư tưởng chuẩn bị lâu dài...
Bí thư Âu và trưởng phòng Trương đều nói đến vấn đề cải cách, hơn nữa cả hai đều nói rất đúng, nhưng xem xét cẩn thận có thể thấy được sự khác biệt giữa hai người. Bí thư Âu Đan thể hiện sự mạnh mẽ, bày ra tưu thế muốn đánh trận lớn.
Mà trưởng phòng Trương thì nói rõ quan điểm đánh lâu dài, đẩy mạnh thong thả, từng bước xơi tái, thông qua vấn đề tích lũy lượng để biến đổi chất, rõ ràng hai quan điểm có xung đột.
Kể từ khi Kiều Quốc Thịnh bị bí thư Tần Vệ Quốc giáng cho một gậy thì địa vị của phó bí thư Âu Đan phát triển mạnh trong ban ngành, nàng cố gắng hỗ trợ công tác của bí thư, chủ yếu là công tác đoàn thể, đều có quyền trong phòng tuyên truyền tỉnh ủy, phòng tổ chức, hệ thống tư pháp, thậm chí còn có quyền quyết sách.
Phó bí thư Âu Đan là người không thua kém đám đàn ông, năng lực làm việc mạnh mẽ, nhìn vấn đề rất chuẩn, có gan ra tay. Vì vậy cho tới bây giờ trong ban ngành có rất ít người cao tay với phó bí thư, bây giờ chính kiến của Trương Thanh Vân và Âu Đan có sự khác biệt quá lớn, hai người đều là những thường ủy có cấp bậc quan trọng trong Hoa Đông, lúc này va chạm chắc chắn sẽ tạo ra đường ranh giới trong chính trị Hoa Đông.
Sân bay Lăng Thủy, đường dành cho khách quý xuấ hiện một người phụ nữ cao gầy có thể thu hút sự chú ý của người khác, nàng mặc một bộ váy dài màu hồng nhạt, đeo kính râm màu cà phê, tóc đài xỏa bên vai, chân mang giày cao gót, bước tiến yểu điệu, dáng vẻ tuyệt vời, đặc biệt đẹp mắt.
- Tiểu Hàm!
Một người phụ nữ hơn năm mươi tiến lên tiếp đón, giọng nói rất thân thiết.
Người phụ nữ chợt sững sờ, nàng vội vàng tiến lên phía trước nói:
- Cô cô Âu quá khách khí, mỗi ngày cô đều bận rộn nhiều công tác, sao còn phải tự mình ra đây đón cháu?
Người được gọi là cô cô Âu chính là phó bí thư tỉnh ủy Hoa Đông Âu Đan, hôm nay nàng mặc một bộ quần áo dài phủ kín người, bộ dạng có vẻ rất ẩn nhẫn. Bộ dạng của nàng bây giờ khó để người ta liên hệ đến một hình tượng thường ủy tỉnh ủy.
- Ôi da, Tiểu Hàm, vài năm không gặp mà xinh đẹp như vậy, bây giờ cháu trai đã đến nhà trẻ rồi phải không?
Âu Đan nói, người đáng giá để tự nàng ra đón thì chắc chắn có thân phận không tầm thường.
Mà thực tế thì vị khách hôm nay cũng có thân phận không tầm thường, đây là thiên kim của phó thủ tướng Liên trên trung ương, là Liên Nhược Hàm. Âu Đan có quan hệ khá sâu với Liên gia, chồng Âu Đan là bạn học năm xưa của phó thủ tướng Liên, xưa nay quan hệ giữa hai nhà rất tốt, mọi người đã giữ mối quan hệ được vài chục năm.
Mà Liên Nhược Hàm lần này đến Lăng Thủy cũng không phải đến thăm người thân mà xuống tuyến dưới rèn luyện, tổ chức chuyển nàng xuống Hoa Đông, mà nàng cũng sắp đến nhận chức trưởng ban tổng hợp số hai ở văn phòng tỉnh ủy Hoa Đông, chuyên phụ trách giúp đỡ công tác cho Âu Đan.
Rõ ràng lần này Liên Nhược Hàm xuống tuyến dưới rèn luyện nhưng lại có người đưa đường. Với quan hệ giữa nàng và Âu Đan thì chắc chắn sẽ trở thành người được phó bí thư tín nhiệm nhất, hôm nay phó bí thư tự mình ra đón nàng đã đủ thể hiện, đồng thời còn cực kỳ coi trọng đối phương.
Liên Nhược Hàm lấy kính xuống, nàng nở nụ cười xấu hổ:
- Cô cô Âu, cháu đảm bảo khi công tác sẽ không ăn mặc thế này, hôm nay cháu đến cũng không ngờ cô lại đích thân ra đón.
Âu Đan nở nụ cười hiền lành:
- Nha đầu còn nói chuyện xa lạ với cô, tỉnh ủy chúng ta cũng không phải là bảo tàng, ăn mặc càng mới mẻ càng có sức sống. Cô luôn khai sáng với vấn đề này.
Liên Nhược Hàm cười khanh khách, Âu Đan lại giới thiệu thư ký Lăng Tiểu Tô cho nàng. Lăng Tiểu Tô nói:
- Chào chị Nhược Hàm, đã sớm nghe bí thư nói chị sẽ đến, chúng tôi đều rất ngóng trông.
Liên Nhược Hàm có chút sững sốt, giống như cũng không kịp thích ứng với cách gọi chị Nhược Hàm của đối phương. Nhưng khi nàng nhìn thấy một Lăng Tiểu Tô buộc tóc đuôi ngựa, một chiếc áo có in hình các nhân vật hoạt hình, bên dưới là một chiếc quần jean, toàn thân bùng ra khí tức thanh xuân thì Liên Nhược Hàm cũng bình tĩnh trở lại, nàng nói:
- Cám ơn, tiểu muội muội. Cuối cùng chị cũng hiểu cô cô Âu đã khai sáng, nhưng chị cũng không tin chị ăn mặc như vậy có thể vượt qua được kiểm tra.
Lăng Tiểu Tô nở nụ cười ngượng ngùng, Âu Đan ở bên cạnh nói:
- Chúng ta không phải đến đón cháu sao? Ăn mặc quá chính thức thì không tốt, vì vậy cô mới nói Tiểu Tô mặc như vậy.
Âu Đan vừa nói vừa nhìn cảnh vệ mặc thường phục đang đứng phía sau, chẳng qua những người kia cũng không gây chú ý cho người khác mà thôi. Nguồn tại http://Truyện FULL
Ba người phụ nữ cười cười nói nói, Âu Đan nói cho Liên Nhược Hàm biết rõ tất cả, sau đó ba người lên xe rời khỏi sân bay.
Ngoài khu nhà phòng tổ chức tỉnh ủy, Liên Nhược Hàm mặc tây trang váy ngắn, bên người là một bộ áo khoác xanh nhạt. Tuy hương vị lúc này có hơi phai nhạt nhưng lại có sức quyến rũ, tất nhiên trong quyến rũ có sự khôn khéo giỏi giang, khí chất xuất chúng làm người ta không dám nhìn gần.
Liên Nhược Hàm trước tiên phải đưa tin ở phòng tổ chức, sau đó một đông chí ở phòng tổ chức sẽ đưa nàng xuống văn phòng tỉnh ủy, đây là một quá trình.
Liên Nhược Hàm đến từ thủ đô, xuất thân là gia đình quan lớn, tất nhiên đã thấy qua đủ loại tình cảnh, đều từng trải qua nhiều không khí trang nghiêm. Nhưng lúc này khi đứng trước khu hành chính phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông không tính là nguy nga thì tâm tình cũng có chút căng thẳng chưa từng có.
Trong khu nhà này có một người quen của Liên Nhược Hàm, không phải chỉ là người quen mà còn có quan hệ rất sâu, mà nàng cũng rất kiêng kỵ người này.
Người có thể làm cho Liên Nhược Hàm kiêng kỵ thì không tầm thường, thực tế người này chính là trưởng phòng tổ chức Trương Thanh Vân của Hoa Đông, cũng chính là người có quyền lực mạnh nhất trong khu nhà kia.
Chồng của Liên Nhược Hàm chính là Cao Cát Tường, mà những sự việc giữa Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường đã được truyền đi ở thủ đô và trở thành truyền kỳ. Trương Thanh Vân đoạt mất hôn thê của Cao Cát Tường, cuối cùng mới tạo ra cơ hội để Liên Nhược Hàm có thể lấy được chàng thanh niên tài cao kia.
Nhưng sau khi Liên Nhược Hàm được gả cho người thanh niên tài giỏi Cao Cát Tường, sau đó chồng nàng cũng nhanh chóng rơi rụng, mà người đánh cho chồng nàng phải rơi rụng chính là Trương Thanh Vân. Cuộc chiến giữa Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường chấm dứt khi Cao Cát Tường thảm bại, bây giờ khối u ác tính của Cao Cát Tường vẫn còn nằm trong lý lịch của cục tổ chức trung ương, nhưng hắn khó thể vượt qua cấp sở chỉ vì điều này.
Nếu so sánh với một Cao Cát Tường cực kỳ chật vật khốn khó thì Trương Thanh Vân lại tiến lên như diều gặp gió, bây giờ hắn đã là thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, trưởng phòng tổ chức. Dù là trung ương, khi mọi người bàn tán về thế cục Hoa Đông thì Trương Thanh Vân cũng là một nhân vật mấu chốt hay được mọi người nhắc đến.
Có thể nói vị trí bây giờ của Trương Thanh Vân đã đủ để Cao Cát Tường phải nhìn lên, một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, đây là một vị trí rất dễ đề bạt. Hướng đi của Trương Thanh Vân đã là hướng phát triển của một quan viên quan trọng trong nước, như vậy càng khó lường.
Liên Nhược Hàm đã nhiều lần gặp mặt Trương Thanh Vân, trước đó ở câu lạc bộ Lam Thiên của Quách Tuyết Phương, Trương Thanh Vân đã lưu lại cho nàng một ấn tượng, hơn nữa lời nói cũng rất sâu sắc, nhưng khi đó nàng cũng không biết đối phương có gì hơn người.
Nhưng điều làm cho Liên Nhược Hàm không ngờ chính là chỉ mất vài năm thì Trương Thanh Vân đã đi đến một độ cao không ngờ, hơn nữa Trương Thanh Vân còn cho chồng nàng một đá gần như sắp văng khỏi trò chơi. Đáng lý ra dưới tình huống này thì Liên Nhược Hàm vốn phải hận Trương Thanh Vân thấu xương mới đúng, nhưng kỳ quái là nàng không có cảm giác như vậy.
Một người phụ nữ thì trong đời chỉ có hai người đàn ông quan trọng, một là cha, hai là chồng. Hình tượng của Trương Thanh Vân mà Liên Nhược Hàm nghe được từ trong miệng cha và chồng là khác biệt quá lớn, lúc đó nàng đã cảm nhận được vấn đề, mà bây giờ xem ra tình thế là như vậy.
Mà tàn khốc chính là lời nói của cha đáng tin cậy hơn chồng của Liên Nhược Hàm, sau này cha cũng rất ít khi nhắc đến Trương Thanh Vân với nàng, Cao Cát Tường cũng thế. Phó thủ tướng Liên không đề cập đến Trương Thanh Vân, là vì bây giờ vị trí của Trương Thanh Vân đã quá cao, không còn phù hợp để làm tấm gương cho con trẻ. Mà Cao Cát Tường không đề cập đến Trương Thanh Vân là vì trong lòng hắn rất đau, Trương Thanh Vân chính là cơn ác mộng của hắn.
Loại tương phải này đã làm cho hình tượng của Trương Thanh Vân trở nên cực kỳ thần bí và khó xem xét trong mắt Liên Nhược Hàm, trong lòng nàng rất kiêng kỵ người này, đồng thời cũng nhịn không được mà có chút tò mò.
Liên Nhược Hàm, Triệu Giai Ngọc và Quách Tuyết Phương đều thuộc về những người cùng thế hệ, từ nhỏ Triệu Giai Ngọc đã cực kỳ thần bí trong nhóm người ở thủ đô, khi Liên Nhược Hàm đang còn làm nũng với cha mẹ thì món đồ chơi của Triệu Giai Ngọc đã là súng ống lạnh như băng.
Sau này khi đi học thì Triệu Giai Ngọc cũng ngẫu nhiên tham gia vài hoạt động, nhưng nàng luôn trầm mặc ít nói, lạnh đến mức người khác khó tiếp cận. Nhưng tướng mạo của nàng lại quá đẹp, phối hợp với khí chất lạnh băng giống như tiên nữ, điều này càng làm cho nàng có thêm sức quyến rũ.
Vì vậy có thể nói từ khi còn nhỏ thì Triệu Giai Ngọc đã áp đảo Liên Nhược Hàm và Quách Tuyết Phương trong đám con cháu nhà quan, không biết có bao nhiêu công tử thế gia coi Triệu Giai Ngọc là người tình trong mộng, điều này cũng làm cho những cô gái xuân sắc như Liên Nhược Hàm phải bất mãn, tất nhiên cũng khó tránh khỏi vấn đề buôn chuyện sau lưng.
Sau đó một Triệu Giai Ngọc vốn đã thần bí lại được gả cho một Trương Thanh Vân còn thần bí hơn, chuyện tình của hai người trở thành kinh điển ở thủ đô. Đồng thời hai người cũng rất đẹp đôi và thanh nhã, tất nhiên người thủ đô sẽ coi đây là một tổ hợp trai tài gái sắc, danh tiếng vô lượng.
Thật ra Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc cũng không chính thức tổ chức hôn lễ ở thủ đô, vì vậy năm mà hai người kết hôn thì người thủ đô cũng thay đổi phương pháp kết hôn xa hoa, lựa chọn đơn giản trực tiếp, rõ ràng là học theo hai vợ chồng Trương Thanh Vân. Thậm chí hôn lễ của Cao Cát Tường và Liên Nhược Hàm cũng bị ảnh hưởng, danh tiếng bao phủ rất chặt, cũng không tạo nên rung động gì ở thủ đô
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.