Chương trước
Chương sau
Tỉnh Hoa Đông mở hội nghị chuyên đề hợp tác kinh tế ba thành phố, hội nghị tranh luận rất mạnh, chủ yếu xoay quanh vấn đề quy mô hợp tác kinh tế Hoàng Hải, định vị phát triển và quy hoạch Hoài Dương, đồng thời cũng đưa ra những hạn chế về điều kiện và quy mô của khu công nghiệp hợp tác kinh tế Hoàng Hải và Hoài Dương.
Những hạn chế này cũng không phải do Hoài Dương đơn phương làm ra, trước khi hợp tác đàm phán giai đoạn hai với Hoàng Hải thì Trương Thanh Vân đã có đưa ra những hạn chế. Chủ yếu là hạn chế ô nhiễm, đặc biệt là vấn đề đưa những xí nghiệp gây tổn hại vào khu công nghiệp, mặt khác cũng hạn chế khu công nghiệp bành trướng vì sẽ ảnh hưởng đến quy hoạch Hoài Dương. Chưa nói đến vấn đề Hoài Dương sẽ không phát triển được những đặc sắc của riêng mình, nếu Hoài Dương ô nhiễm vì khu công nghiệp, sẽ sinh ra những ảnh hưởng lớn đến cơ cấu lao động và hình thành một khu gia công. Nếu là trước đây mười năm thì con đường này có thể được mở rộng, nhưng bây giờ chiều hướng này đã không còn lực phát triển, trong quy hoạch của Trương Thanh Vân thì Hoài Dương sẽ tuyệt đối phát triển theo hình thức này.
Nhưng vấn đề bây giờ chính là Hoàng Hải không ủng hộ những hạn chế của Hoài Dương, yêu cầu Hoài Dương tiến thêm một bước và buông bỏ hợp tác, nói rằng Hoài Dương sẽ đạt lợi trong hợp tác Hoàng Hải, đồng thời cũng phải có chút hy sinh.
Tình huống này đã tạo ra chỗ khó khăn trong hợp tác với Hoàng Hải, đồng thời cũng là trở ngại cho hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành. Trước giai đoạn hợp tác này thì Hoàng Hải bùng lên rất nhiều tin đồn, nhân dân ở hai thành phố Hoàng Hải và Cảng Thành có những tiếng hô rất tích cực.
Bây giờ lại có tin hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành lại vì nguyên nhân Hoài Dương mà bị cản chân, tất nhiên sẽ có hàng loạt lời nói lên án. Điều này làm cho thị ủy chính quyền Hoài Dương nhận phải áp lực rất lớn.
Hội nghị chuyên đề hôm nay cũng là áp lực mạnh, đại diện Hoài Dương đến tham dự chính là Mã Vị Nhiên. Lúc này dù là đại biểu Cảng Thành, hay tỉnh ủy, lãnh đạo chính quyền tỉnh cũng cơ bản tạo áp lực cho Hoài Dương, yêu cầu Hoài Dương lấy đại cục làm trọng, không cần vì những chuyện nhỏ nhặt mà ảnh hưởng đến đại cục khu kinh tế Hoàng Hải.
- Chủ tịch Mã, tôi không biết anh đã xem xét qua hay chưa, nếu hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành được thúc đẩy thì quy mô sẽ lớn gấp năm lần Hoàng Hải và Hoài Dương, với quy mô hợp tác lớn như vậy thì sẽ có ảnh hưởng gì với Cảng Thành và Hoa Đông? Đây là cơ hội phát triển khổng lồ.
- Bây giờ hợp tác giữa Cảng Thành và Hoàng Hải đã tiến vào giai đoạn thời gian không còn chờ đợi con người, Hoa Đông chúng ta nên biểu hiện chút thành ý, nếu Hoài Dương còn tiếp tục giữ ý của mình thì rõ ràng là hành vi ảnh hưởng trực tiếp đến đại cục. Nếu các anh còn tiếp tục kiên trì chủ nghĩa đỉnh núi, chúng tôi sẽ đề nghị với tỉnh ủy và chính quyền, sẽ lấy danh nghĩa tỉnh Hoa Đông cùng tiếp xúc với Hoàng Hải, đồng thời cũng ra lệnh cho Hoài Dương yêu cầu dọn dẹp tất cả chướng ngại vì vấn đề phát triển khu kinh tế ba thành phố...
Chủ tịch Cảng Thành Diêm Thụ Niên cất cao giọng nói, hắn là người đầu tiên mất kiên nhẫn, nói ra những lời uy hiếp. Cấp bậc của hắn cao hơn Mã Vị Nhiên, lời nói có ý ép người là rất rõ ràng.
Mã Vị Nhiên hôm nay rất ít khi mở miệng, người khác công kích thế nào thì hắn cũng yên lặng thừa nhận. Bây giờ cuối cùng cũng có người khó thể nhịn được, trực tiếp chĩa đầu mâu về phía hắn.
Mã Vị Nhiên nhấp một ngụm trà, vẻ mặt không chút biểu cảm, hắn nhìn về phía Triệu Hải Dân nói:
- Bí thư Triệu, ý của anh cũng giống như chủ tịch Diêm sao?
Triệu Hải Dân cau mày nói:
- Anh không cần lảng sang vấn đề khác, bây giờ vấn đề chính là Hoài Dương phải lấy đại cục làm trọng, anh bây giờ là chủ nhà, phải cho mọi người một giải thích hợp lý chứ?
Mã Vị Nhiên cười nhạt một tiếng, hắn quét mắt về phía các lãnh đạo. Hội nghị hôm nay do Kiều Quốc Thịnh chủ trì, còn có cả phó chủ tịch thường vụ Niên Tuấn Quốc tham dự, nhưng Niên Tuấn Quốc giống như ngậm miệng ngồi thiền, không nói lời nào.
- Thưa các vị lãnh đạo, các đồng chí Cảng Thành, đối với yêu cầu của Hoàng Hải về vấn đề hủy bỏ những hạn chế của khu công nghiệp, đảng ủy chúng tôi đã mở hội nghị chuyên môn, cuối cùng hồi báo cho bí thư Trương ở thủ đô. Lúc đó bí thư Trương đã đưa ra chỉ thị, việc này quá quan trọng, yêu cầu chúng tôi tổ chức hội nghị liên hợp giữa đại biểu quốc hội và hiệp thương chính trị để cùng nhau thảo luận.
- Mặt khác bí thư Trương còn yêu cầu nghiên cứu ý kiến của các giới xã hội và nhân dân, nghe ý kiến của quần chúng, đây là vấn đề mà hơn chục triệu nhân Hoài Dương cực kỳ quan tâm. Hôm nay tôi đến đây tham gia hội nghị chính là mang đến kết quả của quá trình thương lượng trước đó, tất cả bốn cấp lãnh đạo ở Hoài Dương chúng tôi đều đã thống nhất ý kiến, cho rằng chúng tôi không thể nhượng bộ trong vấn đề hủy bỏ hạn chế ở khu công nghiệp. Mặt khác chúng tôi đã lấy ý kiến quần chúng, nhân dân chúng tôi không muốn Hoài Dương trở thành một thành phố ô nhiễm, một thành phố xấu xí...
Mã Vị Nhiên chậm rãi nói, không câu nói nào rời khỏi ý kiến của nhân dân, không có thứ gì rời khỏi quyết nghị của các ban ngành, cực kỳ có lý. Nếu Mã Vị Nhiên nói như vậy thì từ cao xuống thấp ở Hoài Dương đều không lui bước trước vấn đề hạn chế khu công nghiệp, tỉnh ủy chính quyền cũng không dám dùng biện pháp cưỡng chế, dù sao đây cũng là ý kiến của hàng triệu nhân dân Hoài Dương, nếu sau đó xảy ra vấn đề thì không ai có thể gánh vác trách nhiệm.
Kiều Quốc Thịnh ngồi ở vị trí chủ vị phải cau mày, hắn không ngờ Mã Vị Nhiên có thể tìm ra những lời nói như vậy. Đáng lý ra theo suy nghĩ của hắn thì Hoài Dương không có Trương Thanh Vân sẽ hoàn toàn chia rẽ, thực tế lại không phải như vậy, ban ngành Hoài Dương vẫn cực kỳ nghiêm mật, bốn cấp ban ngành đoàn kết đến mức độ làm người ta giật mình.
Đảng ủy, chính quyền, đại biểu quốc hội, hiệp thương chính trị đều thống nhất ý kiến, điều này cũng cơ bản không đáng là gì, chỉ cần bí thư cường thế thì sẽ có kết quả như vậy. Nhưng tình huống ở Hoài Dương bây giờ quá khác biệt, Mã Vị Nhiên lợi dụng cơ hội ban ngành đoàn kết chặt chẽ để bảo vệ chính mình. Lúc này hắn không thể chịu được áp lực, phải khéo léo lợi dụng sự đoàn kết của ban ngành để dùng cứng chống cứng, để người ta không thể nào tạo ra áp lực về phía hắn.
Kiều Quốc Thịnh nghĩ đến đây thì lập tức nhớ đến Trương Thanh Vân, xem ra cục diện ban ngành Hoài Dương hôm nay đều có công sức của Trương Thanh Vân, bây giờ hắn rời khỏi Hoài Dương mà mọi người vẫn đoàn kết cao độ, kết quả này là không dễ dàng gì.
Mãi đến lúc này Kiều Quốc Thịnh mới hiểu vì sao Hải phái lại kiêng kỵ Trương Thanh Vân, Hoài Dương tuy không lớn nhưng Trương Thanh Vân có thể kinh doanh đến mức độ thế này thì quá lợi hại. Bây giờ ai cũng muốn tìm hướng đột phá ở Hoài Dương, nhưng đối phương đã chặt chẽ như nhím, căn bản không thể nào xuống tay.
Mã Vị Nhiên không nói thì không sao, hắn nói ra một loạt những câu nói về ý dân, sau đó lại di chuyển vấn đề lên khu kinh tế Hoàng Hải. Hắn nói bây giờ địa vị đàm phán giữa Hoa Đông và Hoàng Hải là không đúng, phía Hoàng Hải có người gây chuyện, đồng thời Hoa Đông lại quá mềm yếu.
Dù Mã Vị Nhiên không nói rõ nguyên nhân nhưng ngấm ngầm hại người, tất nhiên để người ta liên tưởng đến vấn đề chủ tịch thành phố Cảng Thành Diêm Thụ Niên là cán bộ Hoàng Hải. Người này nóng vội, quên nguyên tắc căn bản, không đứng trên lập trường của Hoa Đông để đàm phán với Hoàng Hải.
Mã Vị Nhiên nói ra những lời này thì giống như một trái bom tấn làm toàn bộ hội trường phải chấn động. Dựa theo cấp bậc thì Mã Vị Nhiên chỉ là trưởng phòng, có thể nói là cấp bậc tương đối thấp trong đám lãnh đạo, nhưng hắn nói ra những lời như trên thì quá chua ngoa, dùng lời có thể giết người.
Diêm Thụ Niên là người trong cuộc, vẻ mặt hắn rất khó coi, ngay cả những người khác cũng đưa mắt nhìn nhau, không biết nên làm sao để điều tiết cục diện trước mắt. Rõ ràng cục diện đến tình cảnh này đã chứng tỏ Mã Vị Nhiên đại diện Hoài Dương vạch mặt Cảng Thành, cho rằng Cảng Thành không có năng lực lại dám đổ trách nhiệm lên Hoài Dương, cho rằng Hoài Dương không biết phối hợp.
Thực tế thì năm xưa khi khởi đầu hợp tác thì Hoài Dương cũng không phải kẻ cản đường, Hoài Dương dùng sức của mình bản thân mình để mở hợp tác với Hoàng Hải...
Mã Vị Nhiên nói ra những lời vừa rồi là cực kỳ trào phúng, căn bản không có ý nể mặt Diêm Thụ Niên và Triệu Hải Dân, nhưng lời nói lại có vẻ rất đúng. Hắn nói xong thì cả hội trường chợt vắng lặng, không ai dám nói tiếp.
Lúc đầu thì trong lòng Mã Vị Nhiên cũng rất căng thẳng, nhưng càng về sau thì khí thế của người khác càng thấp, hắn càng nói càng hăng. Trước khi tham gia hội nghị thì cũng rất căng thẳng, Mã Vị Nhiên đã làm báo cáo bằng điện thoại cho Trương Thanh Vân.
Những lời Mã Vị Nhiên nói trong hội nghị hôm nay cũng chính là những đặc điểm mà Trương Thanh Vân đã dặn dò, Trương Thanh Vân nói phải lợi dụng vấn đề đoàn kết một lòng của ban ngành Hoài Dương, cần phải lợi dụng lực lượng ban ngành để bù vào cá nhân. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trương Thanh Vân bắt buộc Mã Vị Nhiên đoàn kết ban ngành, trước khi đi đã dặn dò tất cả lãnh đạo khác phải phối hợp với Mã Vị Nhiên. Lúc đó trên tay Mã Vị Nhiên có tư nguyên Trương Thanh Vân để lại, vì thế mà hội nghị hôm nay làm hắn lo lắng, sợ sẽ phụ lòng kỳ vọng của bí thư Trương.
Mã Vị Nhiên rất cảm kích Trương Thanh Vân, dù bây giờ hắn gặp phải rất nhiều khó khăn nhưng Trương Thanh Vân vẫn hết sức giúp đỡ. Mã Vị Nhiên biết rõ, với quan hệ giữa mình và đối phương, bí thư Trương chưa chắc đã giúp đỡ như vậy.
Lý do để Trương Thanh Vân giúp đỡ Mã Vị Nhiên chính là vì sự ổn định của Hoài Dương, vì tương lai của Hoài Dương.
Vì vậy Mã Vị Nhiên biết nếu không phụ lòng kỳ vọng của Trương Thanh Vân thì chỉ có thể giữ gìn sự ổn định của xã hội Hoài Dương, cần phải bảo đảm ưu thế phát triển tốt đẹp trước mắt, đứng vững trước sự công kích của những kẻ hữu tâm.
Trương Thanh Vân rời khỏi Hoài Dương và giống như đã có dự cảm, hắn biết rõ mình đi thì tình hình sẽ rối, mà rõ ràng là như thế. Hoài Dương không biết vì sao rơi vào cục diện khốn đốn trong ngoài.
Là một người lăn lộn nhiều năm trong chính trị, Mã Vị Nhiên lập tức ý thức được tình cảnh lúc này là khảo nghiệm nghiêm trọng, đồng thời cũng là một cơ hội tuyệt vời. Chỉ cần hắn có thể làm cho cục diện Hoài Dương ổn định, không cho đám người có tâm tư thực hiện được ý đồ, như vậy sẽ là thắng lợi lớn nhất, ít nhất thì Trương Thanh Vân cũng sẽ thỏa mãn.
Thực tế cho đến bây giờ Mã Vị Nhiên vẫn không coi Trương Thanh Vân là cán bộ lãnh đạo ngang cấp với mình, trong mắt hắn thì bí thư Trương là tương lai vô hạn, hôm nay đối phương là bí thư thị ủy Hoài Dương, nhưng sợ rằng ngày mai sẽ là bí thư tỉnh ủy Hoa Đông, sẽ tiến lên những vị trí rất cao.
Mã Vị Nhiên tất nhiên sẽ cực kỳ chú ý hình tượng của mình trong lòng một nhân vật như vậy, hơn nữa bây giờ tên đã lên dây, không bắn không được, cũng không được phép lùi bước, hắn chỉ có thể dùng cứng đối cứng, khó thể bảo vệ vẹn toàn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.