Chương trước
Chương sau
Thị ủy Hoài Dương tổ chức hội nghị công tác kinh tế toàn thành phố, có vài trăm người tham dự, cơ bản đều là cán bộ trên cấp phó ban.
Trương Thanh Vân phát biểu trên hội nghị, hắn tuyên bố Hoài Dương đã bước vào thời kỳ phát triển, hiệu triệu tất cả cán bộ đảng viên toàn thành phố, các giới xã hội tập trung tinh lực, đồng tâm hiệp lực đưa tất cả trọng tâm công tác vào trong giai đoạn phát triển kế tiếp của Hoài Dương.
Hội nghị lần này rất thành công, toàn bộ cao thấp phản ứng rất nhiệt liệt, dưới không khí hợp tác kinh tế với Hoàng Hải thì tất cả mọi người ở Hoài Dương đều nhìn thấy tương lai phát triển, tất cả quận huyện bắt đầu khua chiêng gõ trống bắt tay vào công tác chuẩn bị. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Những quận huyện ở gần với Hoàng Hải đã bắt đầu công tác tiếp xúc, hai bên đã chờ đợi hợp tác từ lâu. Khi Trương Thanh Vân nghe báo cáo ở hội nghị thì đã có bí thư quận huyện muốn thị ủy ủy quyền cho cấp dưới hành động.
Tình hình trước mắt Trương Thanh Vân cần đám người cần anh dũng đưa ra mưu lược, tập trung tinh thần lên vấn đề phát triển kinh tế, những thứ khác không đáng nhắc đến, tranh đấu bên trong phải giảm.
Trong lúc tổ chức hội nghị thì công tác tuyên truyền cũng triển khai tin tức hợp tác với thành phố Hoàng Hải, truyền thông thiết kế chuyên mục mời các nhân sĩ nổi danh, ủy viên hội nghị hiệp thương chính trị, đại biểu quốc hội làm khách. Mọi người tập trung hiến kế cho chính quyền, cũng tìm tương lai cho Hoài Dương.
Tất cả ban ngành đơn vị của Hoài Dương đều được điều động, khí thế tăng vọt, tất cả mọi người xắn tay áo chuẩn bị bắt tay hành động.
Phòng làm việc của Trương Thanh Vân ở thị ủy, Tiêu Hàn đang báo cáo công tác của khối tư pháp và tuyên truyền. Khoảng thời gian này công tác tuyên truyền đã hạ xuống một bậc thang so với trước kia, mà khối công tác tư pháp, pháp đình, cục công an đã bố trí nhiều hành động chuyên nghiệp để chấn chỉnh trật tự trị an, đã lấy được những thành tích đáng mừng, các giới xã hội phản ứng rất đáng hài lòng.
Cuối cùng Tiêu Hàn nói:
- Bí thư, bây giờ tình hình Hoài Dương đang chuyển biến tốt, toi tin rằng hợp tác với Hoàng Hải lần này sẽ thành công, Hoài Dương chắc chắn sẽ thay đổi. Trước kia Hoa Đông nói Hoài Dương chúng ta chịu sự hạn chế từ vị trí địa lý, tiền cảnh phát triển rất đáng lo.
- Bây giờ chúng ta dùng hành động thực tế để chứng minh vị trí địa lý của chúng ta là tốt nhất Hoa Đông. Phần lớn Hoa Đông đều là vùng đồng bằng, chỉ có Hoài Dương chúng ta có núi có sông, đây là ưu thế rất lớn. Chúng ta phải dựa vào ưu thế này để biến Hoài Dương trở thành một thành phố kinh tế đặc sắc của Hoa Đông.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn khoát tay nói:
- Bí thư Tiêu có thể hào hùng như vậy làm tôi cảm thấy rất vui. Hoài Dương phải phát triển, khi đó trọng trách của đảng ủy chính quyền chúng ta sẽ tăng mạnh, ở phương diện công tác đảng ủy thì chúng ta phải xác định tốt phương hướng, phải ổn định đại cục, phải điều phối tốt các phương diện tài nguyên.
- Mà ở phương diện công tác chính quyền, chúng ta bây giờ phải chấp hành, phải đề cao hiệu suất, thi hành biện pháp chính trị liêm khiết, đây là những công tác mà chúng ta cần phải nắm thật chặt.
- Trên phương diện hợp tác kinh tế Hoàng Hoài thì tác dụng dẫn lối của chính quyền là rất quan trọng, chúng ta cần phải có một đội ngũ mạnh, chỉ như vậy mới đảm bảo hợp tác với Hoàng Hải, mới có thể tao phúc cho dân.
- Vâng, bí thư nói rất đúng. Anh yên tâm, tôi không sợ có thêm trọng trách, tôi cũng không muốn phụ lòng kỳ vọng của đảng và nhân dân.
Tiêu Hàn cất cao giọng nói, giọng điệu khá lớn.
Trương Thanh Vân khẽ cười một tiếng, hắn chắm chú xem xét báo cáo của Tiêu Hàn về công tác tư pháp và tuyên truyền, cũng không lên tiếng. Một lúc sau hắn mới nói:
- Anh có biết bây giờ vấn đề của yếu của khối tư pháp và tuyên truyền nằm ở đâu không?
- Vấn đề chắc chắn phải có, xét về phương diện tư pháp thì có vấn đề không phối hợp đồng nhất với các đồng chí cục công an, vấn đề xem xét và xây dựng đội ngũ cần phải đẩy mạnh. Mà nhân tài của pháp viện và viện kiểm soát cũng có vấn đề rất lớn, những thứ này đều là vấn đề lớn mà chúng ta cần phải giải quyết.
- Phương diện công tác tuyên truyền, lần trước sau khi Liên Hàn bị anh phê bình thì sau khi trở về đã biết rút kinh nghiệm xương máu, tiến hành chỉnh đốn khối công tác tuyên truyền trên quy mô lớn, bây giờ tất cả đã được làm khá tốt.
Tiêu Hàn nói, vẻ mặt rất kiên định nhưng ánh mắt có chút băn khoăn, trong lòng có hơi bồn chồn.
Tiêu Hàn mơ hồ cảm thấy Trương Thanh Vân hình như phát hiện ra những gì mình đang nghĩ trong lòng, bây giờ công tác quan trọng nhất trước mắt của Hoài Dương chính là bố trí phương diện đàm phán với Hoàng Hải.
Dựa theo quy củ thông thường thì tổ đàm phán phải do chủ tịch thành phố thống lĩnh, nhưng bây giờ điều kiện của Hoài Dương quá đặc biệt, Trương Thanh Vân là người đứng đầu cả đảng ủy và chính quyền, hơn nữa bí thư Trương đã chính thức bày tỏ sẽ không tham gia quá trình đàm phán hợp tác.
Dưới tình huống này thì ai làm tổ trưởng tổ đàm phán? Vấn đề này quá quan trọng. Các lãnh đạo hai thành phố đã có chung nhận thức với vấn đề hợp tác khu kinh tế Hoàng Hải, chỉ cần người tuyến dưới cùng đàm phán, sau đó ký kết văn bản, việc này coi như đã được xác định.
Nếu sự việc được xác định thì xem như vị tổ trưởng tổ đàm phán sẽ có công lao lớn. Bây giờ Hoài Dương chưa có bất kỳ manh mối nào cho chức vụ chủ tịch thhp, nếu kẻ nào cướp được tư cách tổ trưởng tổ đàm phán thì sẽ có ưu thế trong lúc cạnh tranh chức chủ tịch.
Trương Thanh Vân trăm phương ngàn kế, hôm nay đến đây báo cáo công tác thật ra lại bày tỏ tình cảnh ông say không phải vì rượu, mà hắn nhắm đến vị trí tổ trưởng tổ công tác.
Bây giờ Trương Thanh Vân đã ủy quyền cho Tiêu Hàn khá nhiều, đã ném xuống công tác quan trọng của đảng ủy, ví dụ như nhân sự, tuyên truyền, tư pháp. Trên tay Tiêu Hàn đã có thực quyền, dưới điều kiện này hắn còn muốn tranh quyền, tuy trong lòng có chút sợ hãi nhưng bây giờ bị Trương Thanh Vân truy vấn, hắn chột dạ mới nói ra vấn đề.
- Anh xem thứ này đi...
Trương Thanh Vân lôi ngăn kéo, hắn lấy một xấp văn kiện từ bên trong đưa cho Tiêu Hàn.
Tiêu Hàn không dám chậm trễ, hắn đưa mắt nhìn qua mà vẻ mặt biến đổi, hắn nói:
- Điều này...Độ chân thật của thứ này rất đáng hoài nghi, chúng ta cần phải tin sự thật là khối tư pháp đang rất vững mạnh, mà cục trưởng Chương cục công an là một người chính trực. Tôi tin có vài lúc vui chơi giải trí, nhưng nếu nói đút lót nhận hối lộ thì phải có chứng cứ...
Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu, hắn đứng lên chậm rãi dạo bước. Vừa rồi hắn đưa cho Tiêu Hàn một tờ đơn tố cáo, bên trong nói chiến tuyến tư pháp có vấn đề mà trọng điểm chính là cục trưởng cục công an Chương Lập Cường. Người này có khả năn cấu kết với phần tử buôn lậu, cung cấp ô dù cho phần tử buôn lậu.
Nội dung của tờ đơn tố cáo khá xác thực và tỉ mỉ, chứng cớ tương đối đầy đủ, chỉ cần nhìn nội dung là biết không có lửa sao có khói. Hơn nữa chỉ cần căn cứ vào vẻ mặt Tiêu Hàn thì thấy không biết tin này.
Vì vậy Trương Thanh Vân phán đoán tờ đơn tố cáo kia đặc biệt gửi cho mình, nếu là như vậy thì sự việc có chút phức tạp.
- Anh đã xem rõ nội dung tờ đơn này chưa?
Trương Thanh Vân cau mày nói, Tiêu Hàn vô thức gật đầu. Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, hắn nói:
- Chỉ có tôi và anh biết nội dung tờ đơn này, tôi yêu cầu tuyệt đối giữ bí mật, tôi tin anh cũng hiểu điều này.
Vẻ mặt Tiêu Hàn lập tức trở nên ngưng trọng, hắn nói:
- Trong đây có rất nhiều thứ liên quan, có cần sắp xếp người âm thầm điều tra hay không?
- Không!
Trương Thanh Vân đột nhiên quay đầu nói:
- Chỉ cần biết là được, không cần phải có bất kỳ động tĩnh gì.
Phải dùng thế bất biến ứng vạn biến, khoảnh khắc này Trương Thanh Vân lập tức có quyết đoán. Tờ đơn tố cáo này liên quan quá rộng, nếu tiết lộ ra ngoài, nếu là thật thì chắc chắn sẽ làm cho thành phố khủng hoảng, đến lúc đó cục diện mà Hoài Dương vất vả lắm mới có được lập tức bị phá hoại.
Quan trọng hơn nếu đi xác nhận hay điều tra thì đã hoài nghi một cán bộ cấp thành phố, điều này sẽ gây ra áp lực rất lớn cho người trong cuộc. Nếu khi đó có người quấy rối thì sẽ tạo thành thương tổn không thể đo lường được.
Tiêu Hàn hiểu ý nghĩ của Trương Thanh Vân, tâm tình hắn cũng trầm xuống. Trương Thanh Vân cố ý đưa tờ đơn này cho hắn xem, lại không bắt buộc hắn có hành động gì khác, ý nghĩ đã quá rõ ràng.
Điều này chứng tỏ vấn đề của hệ thống tư pháp là cực kỳ nghiêm trọng, cũng không phải có hoàn cảnh ca múa thái bình như hắn vừa báo cáo. Khi làm quan đến cấp bậc như Tiêu Hàn thì lãnh đạo trực tiếp phê bình là tình huống không tồn tại, nhưng những gì Trương Thanh Vân thực hiện cũng có thể so sánh với những lời phê bình nghiêm khắc, Tiêu Hàn có thể ngộ ra được.
- Anh Tiêu, trước tiên cứ gác vấn đề này lại, còn một vấn đề nữa tôi muốn thương lượng với anh. Sau này chúng ta phải lập tức tiến hành đàm phán với Hoàng Hải, anh nghĩ rằng ai đứng đầu công tác này là phù hợp nhất?
Trương Thanh Vân nói.
Tiêu Hàn có chút sững sốt, mặt già đỏ lên, há miệng cũng khó nói. Hắn muốn nói không biết nhưng lại cảm thấy không ổn, muốn đề cử Chung Gia Hoa nhưng cũng không quá đại lượng như vậy, muốn tự tin nhưng da mặt lại không quá dày, vì vậy biểu lộ tương đối phấn khích nhưng lại rất khó khăn.
Nhưng thời gian không đợi con người, không cho phép Tiêu Hàn nghĩ nhiều, cuối cùng hắn cắn răng nói:
- Tôi thấy anh Chung là người phù hợp nhất, người Hoàng Hải có vẻ khó đối phó, nếu đưa lãnh đạo không đủ độ nặng thì sẽ ảnh hưởng khí thế của Hoài Dương chúng ta.
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Tiêu Hàn mà trong lòng thầm buồn cười, nếu trước đó cứ để đối phương biểu lộ ý nghĩ thì sau này cũng khó khăn trong lựa chọn. Nhưng Trương Thanh Vân đột nhiên tập kích, điều này làm Tiêu Hàn trở tay không kịp, trong lúc bối rối mà phải đề cử đối thủ, điều này rõ ràng làm tâm tình của đối phương xuống rất thấp.
Nhưng dù nói thế nào, mặc kệ Tiêu Hàn có bao nhiêu suy nghĩ trong lòng thì trong lúc bối rối hắn cũng phải nói ra đáp án phù hợp với Trương Thanh Vân, cũng không bị ảnh hưởng bởi nhân tình, không để ý đến những thứ khác. Chỉ cần xem xét điểm này cũng đã nói rõ thân mình là trục cột.
Là con người sẽ phải có nhược điểm nhân tính, phải có ghen ghét, oán hận, suy nghĩ hẹp, cực đoan, đây đều là nhược điểm trời sinh, không ai có thể hoàn toàn vượt qua. Nhưng là cán bộ cao cấp của đảng thì khí độ cũng phải vượt xa người thường.
Vào đúng thời điểm thì phải lấy đại cục làm trọng, phải nắm chắc đạo lý không cam lòng cũng phải hành động, đây là tố chất căn bản và quan trọng nhất của đảng viên. Hai người Tiêu Hàn và Chung Gia Hoa đã đấu với nhau vài chục năm, hai bên có rất nhiều oán hận, vào thời điểm chó cùng rứt giậu thì Tiêu Hàn vẫn đề cử Chung Gia Hoa, đây là biểu hiện lấy đại cục làm trọng.
Vì khó tìm tri kỷ khó làm địch, trong Hoài Dương người hiểu Chung Gia Hoa nhất chính là Tiêu Hàn, Trương Thanh Vân, trưng cầu ý kiến của Tiêu Hàn cũng là xác định nhân tuyển trong lòng mình. Dù sao Tiêu Hàn nói cũng rất đúng, công tác đàm phán quá quan trọng, nếu tuyển không đúng thì sẽ sinh ra sai lầm lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.