Trần Khoa cũng là người từng trải, nếu Trương Thanh Vân trực tiếp yêu cầu giảm giá vé thì hắn hoàn toàn có lòng tin đối đáp. Vì vận tải ngày tết tăng giá thì không chỉ mỗi bến xe được lợi mà cục công an, thậm chí cả huyện ủy cũng đều có một chén canh, hắn hoàn toàn có thể lấy lợi ích ra đè chết Trương Thanh Vân.
Nhưng Trương Thanh Vân cực kỳ lão luyện, hắn chỉ nói một câu chỉ thị, trước là cài mũ lên đầu, sau chính là một câu "chú ý tính toán" làm người nghe hoảng sợ. Nếu nói muốn hạ giá thì Trần Khoa không làm chủ được, trưởng trạm cũng không làm chủ được, nếu lợi ích thiếu hụt thì bến xe chịu trách nhiệm, không có bất kỳ điều gì liên quan đến Trương Thanh Vân.
Nếu không hạ giá vé thì Trương Thanh Vân sẽ xé to chuyện lên, hoặc là trong lúc đấu tranh chính trị sẽ đưa chuyện này ra. Bến xe là nơi chịu trách nhiệm đầu tiên, lãnh đạo cấp trên bất cứ lúc nào cũng có thể phân chia giới hạn rõ ràng với bến xe.
- Một câu tính toán này quá mức lợi hại!
Trong lòng Trần Khoa thầm nghĩ:
- Khó trách Trương Thanh Vân tuổi còn trẻ mà chức vị đã cao, quả nhiên là kẻ am hiểu quan trường.
- Tốt lắm, các anh em nông dân, chuyện này có chút hiểu lầm, chắc chắn là sơ hở bên dưới, các người đến phòng mua vé đi thôi.
Trần Khoa trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng cũng thay đổi thành bộ mặt hớn hở nói với mọi người, hắn đã nghiễm nhiên khôi phục lại uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-y-quan-dao/1557479/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.