Đồng Tử Du không thể phát ra được tiếng nào, thân thể cô dần nóng lên, trên mặt càng nóng, đỏ như gấc. Cô chưa bao giờ cùng con trai tiếp xúc gần như vậy.
Bạch Mộ Hiên mặc áo trắng che lưng, một chiếc quần dài bình thường, nhiệt độ trên tay xuyên thấu qua da thịt chạm vào nhau, lập tức truyền đến trên người cô. Màu trắng của da cô cùng với màu đồng của thân thể anh, tuy trái ngược nhưng lại vô cùng hòa hợp. Hơn nữa nhìn dáng vẻ mảnh mai của cô trong ngực anh càng làm cho người thương tiếc.
Bạch Mộ Hiên có hành động rất ngây thơ, người càng yếu, anh càng thích nhìn cô giãy giụa. Đặc biệt là khi Đồng Tử Du bó tay hết cách, bị anh khóa ở trong ngực, trong lòng anh có một cảm giác thỏa mãn không thể nói lên lời.
Đàn ông luôn có thói hư tật xấu, anh cũng vậy. Ở nước ngoài nuôi dưỡng ngực lớn mông vểnh, tuy nhiên đấy không phải là suy nghĩ của anh. Theo ý anh, con gái Đông Dương mới có được trái tim của mình.
Dáng dấp của Đồng Tử Du là kiểu dáng của người Đông Dương, mặt trái xoan, đôi mắt không lớn không nhỏ, con ngươi lại đen lay láy, giống như là Hắc Trân Châu được vây quanh bởi Bạch Ngọc vậy. Sống mũi của cô không giống người ngoại quốc rất thẳng, cô mang dáng vẻ của một tiểu cô nương, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cũng không khiến người khác liên tưởng đến miệng to như chậu máu(y nguyên bản convert nha),nhìn sắc đẹp thay cơm.
Mà cô cũng không được di truyền màu da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-vo-khong-co-cua-dau/23984/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.