Lệ Băng thì đã ngủ thiếp trên lưng Yeon , anh bế cô vào xe như một nàng công chúa. Anh quay sang cô và càng ngày càng gần đến giương mặt của cô. Mặt cô bỗng nhưng đỏ, gần đến nỗi cô có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh. Mở mắt ra và....
- Anh làm gì mk gần zậy ? - Lệ Băng nói mặt thì lạnh
- Không. Vì em chưa thắt dây an toàn nên anh thắt giùm thôi. Mk anh làm em thức giấc à. - Yeon hỏi nhưng trong lòng vẫn còn nghĩ đến cuộc điện thoại lúc nãy.
- Uh.
4 chiếc xe phóng nhanh về đến nhà Lệ Băng, nhập mật khẩu vào nhà. Cả đám giúp Lệ Băng thu dọn nhà cửa. Lệ Băng thì ko được vào bất cứ phòng nào vì phòng nào cũng có máu. Lệ Băng chỉ được ngồi ở ghế sofa chờ. Bỗng nhưng có một ly nước chanh đưa trước mặt của cô.
- Nè,... em uống đi. Cho khỏe. Có sức mới quậy được chứ. - Ko ai khác ngoài Yeon.
- Anh tự làm à. Có bỏ thuốc độc ko ấy. - Lệ Băng hỏi lạnh lùng nhưng trong lòng rất vui sướng.
- Ko có. Đây là lần đầu tiên anh làm , em uống rồi cho ý kiến.
- Ực..ực... Cũng được. Khá tốt. Kêu tụi kia xuống đi.
- Uh.
Sau 5 phút làm việc, cả đám tập trung trước phòng khách....
- Trời ơi, cậu bày cái gì mk nhiều quá zậy. Mệt muốn đứt hơi luôn à. - Thiên Băng là người làm việc nhiều nhất , mặt đổ nhìu mồ hôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-sieu-sao-anh-dam-thach-thuc-chung-toi-sao/2077466/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.