Xung quanh yên tĩnh đến lạ thường, chỉ còn tiếng thở dốc của cả hai.
Chân tôi đau điếng, chỉ có thể nằm dài dưới đất, nhắm tịt mắt chờ đợi điều kinh khủng sắp xảy ra.
Hắn đè lên người tôi, liên tục giáng xuống mặt tôi những cái tát.
Hắn ta gào lên như bị điên "Mày... con điếm! Mày dám bỏ tao theo trai! Tao đánh cho mày chết!"
Tôi chỉ có thể giơ hai tay mình lên che chắn trước mặt như một phản xạ.
Hắn đánh đã tay rồi lại thụi một cái vào bụng tôi đau điếng.
Sau đó lại tiếp tục tát tôi... dính đòn đau, đầu óc tôi bắt đầu mơ hồ, trước mắt cũng mờ dần, bên tai chỉ ong ong mấy tiếng chửi rủa của hắn.
Tôi liều mạnh đấm một cú vào mặt hắn.
Hắn ta lảo đảo lùi lại vài bước, rồi nắm cổ áo kéo tôi đứng dậy: "Con khốn! Hôm nay mày dám đánh tao! Để xem tao sẽ làm gì mày!"
Chân tôi như không còn sức, chỉ có thể miễn cường khom người đứng lên để cổ áo thả lỏng. Một cú đấm mạnh lần nữa đáp lên bụng tôi.
Tôi gào lên một tiếng rồi ôm bụng nằm phịch xuống đất.
Chiếc áo sơ mi trên người tôi lúc này trở nên xộc xệch, nút áo cũng rơi ra mất mấy cái, để lộ làn da trắng trẻo bên trong.
Tóc tai của tôi rũ rượi như người điên. Miệng tôi cảm thấy một mùi tanh nồng bởi thứ chất lỏng từ từ rỉ ra ở khóe miệng. Phổi tôi từng hồi truyền đến cơn đau, hít thở bây giờ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-ngo-ngan/2160006/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.