Chap 3
Cười thì cười cho vui chứ thật ra tụi nó thấy Ngọc ngã như vậy cũng cảm thấy “đau” lắm đấy….bạn thân mà.
- Tụi mày được lắm. Tao làm trò hề cho chúng mày cười à? Tao không còn bạn bè gì với chúng mày nữa. Hứ. Ngọc tuyên bố một câu rõ hùng hồn, tự mình đứng dậy, phủi phủi quần áo mấy cái rồi đạp xe đi thẳng.
- Nó giận thật rồi…….sao bây giờ. Linh nói rồi nhìn Mỹ với Thanh.
- Thôi…giờ đi học đã……đến đó xin lỗi sau…..phóng nhanh thế cơ mà.Mỹ giọng còn ngập ngừng.
- Ừ. Vậy đi ( nàng Thanh khổ nỗi chỉ biết ừ).
Sau khi đến nhà cô dạy thêm thì ba đứa kia đã thấy Ngọc kê xong bàn ghế cùng với mấy đứa học cùng rồi.
Linh chạy lại bên cạnh Ngọc kèm theo nụ cười “nữ thần mặt trời” tươi rói nhưng Ngọc đã quay đi với khuôn mặt lạnh tanh khiến Thanh và Mỹ đứng bên cạnh nhìn cũng sợ.
Tóm lại là tụi nó cứ chiến tranh lạnh như thế cho đến vài ngày. Cụ thể là Ngọc với ba đứa Mỹ, Thanh và Linh.
Sang đến hôm thứ năm tụi nó giận nhau thì Ngọc mới cất tiếng:
- Tụi mày ăn sáng cùng nhau mà không cho tao ăn mới hả? Keo kiệt, bủn xỉn. Thấy ghét.
- Cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi hả heo ngốc. Làm mấy hôm nay tao tự kỉ chơi một mình đấy biết không.Linh lại gần mắng Ngọc.
- Mày chơi cùng hai con kia mà chơi gì với tao nữa. Trong lòng thì thầm cười rồi nhưng ngoài mặt Ngọc vẫn giả vờ giận.
- Thôi được rồi, mày cho bọn tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-nghich-ngom/80846/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.