Nhưng…
Trong cái rủi lại có cái may.
Về phía công an lại đứng ra trả tiền vì bọn nó còn là học sinh.
Èo ơi, may kinh.
Về phía bọn nó, giờ tâm hồn vẫn còn lơ lửng trên mây, không ngờ bọn nó lại đánh nhau với cả bọn côn đồ, từ trước đến giờ học võ chưa thử nghiệm thực hành với ai bao giờ và đây là lần đầu đấy, sợ chưa. Vết thương thì Thiên Mỹ nặng nhất, cũng đau nhưng phải về, mặc vội chiếc áo dài và che đi vết thương. Còn 3 đứa còn lại cũng bị thương nhưng sẽ nói dối bố mẹ là ngã xe, dù gì bố mẹ cũng không quan tâm lắm, cùng lắm là bị chửi mấy câu là đi không cẩn thận thôi. Thanh lai Mỹ về, còn Linh lai Ngọc.
***
Sáng hôm sau.
Thanh qua nhà đón Thiên Mỹ đi học trong tình trạng mặt dính băng cá nhân, còn Mỹ thì tay quấn một miếng vải trắng và được che đi bởi tay áo vì vết thương ở gần khuỷu tay.
Đến cổng trường, bốn đứa lại gặp nhau. Hai con kia tình trạng cũng dính đầy băng cá nhân trên người.
Khổ thân.
Vào đến lớp.
Bọn nó được sự hỏi han nhiệt tình của bọn con gái trong lớp.
Nhìn mà thích, chúng nó mua bim bim cho ăn chứ, sướng ghê.
Thế này thì bị thương dài dài cũng được.
Vào học.
Lớp 11A6
Bạn Hoàng Thiên vô tư, ngây thơ, hồn nhiên cầm cái thước đập một phát thật mạnh xuống tay Thiên Mỹ. Vâng, và đây là hành động thường ngày. Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-nghich-ngom/2038296/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.