Chap 26
Đường đường là con trai của tổng công ty đá quý, thời trang, gỗ, mỹ phẩm lớn của Việt Nam mà bị mấy con nhỏ hâm hâm khùng khùng này nói cho không ra gì. Ui, thế mới nhục chứ. Thiên Vũ, Thành Nam, Minh Hạo, Viễn Du quyết tâm san bằng tỉ số.
- Này_Không trả lời.
- Này_Vẫn không thèm bảo sao.
- Ê…_Vẫn phản tác dụng.
- Các cô bị điếc à. Thành Nam gọi mãi mà bọn nó chẳng thèm nghe, bỏ ngoài tai luôn rồi.
- Các anh gọi bọn tôi đấy à? Bảo Ngọc dửng dưng nói.
- Điếc mới không nghe thấy. Viễn Du làm mặt lạnh nói khinh.
- Bọn tôi có tên hẳn hoi đấy, gọi này, ê thì biết gọi ai, xung quanh chỗ này hơi bị đông đấy, với lại bọn tôi không bị điếc đâu. Thiên Mỹ vừa ăn ramen vừa nói.
- Đầu óc mụ mị, không phát triển được à? Thiên Vũ nói và kèm theo nụ cười nhếch môi là rất chi là đểu cáng.
- Các anh bị bê đê à không xăng pha nhớt hay sao mà lắm mồm thế. Con gái đã đành còn đây toàn đấng nam nhi đẹp zai ngời ngời mà chưa có bồ cũng nói lắm thế. Đi chỗ khác tán gái nhé! Hết. Thanh nói và nhún vai một cái tỏ vẻ khinh bỉ.
- Cô nói lại câu vừa nãy xem. Cái gì mà đẹp trai ngời ngời mà lại chưa có bồ là sao? Bọn tôi đây không cần tán gái gái cũng đổ nhá, xếp hàng dài cả cây số kia kìa, các cô không đến lượt đâu. Minh Hạo vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-nghich-ngom/2038280/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.