Đúng 7 giờ. Tiếng chuông reo vào học.
[ Tại phòng thầy hiệu trưởng ]
- Sao hai em lại trèo tường vào? Tiếng thầy hiệu trưởng cao vút ( thực chất là đang quát ).
- Bọn em trực nhật. Cả Mỹ với Thiên đồng thanh.
- Sao các lớp khác trực nhật người ta không trèo mà các em lại trèo.
- Bọn em sợ muộn nên mới đi sớm để trực nhật. Đây là lần đầu tiên bọn em phạm lỗi xin thầy bỏ qua cho bọn em lên lớp học. Nếu không được thì thầy cho bọn em hình phạt nhẹ nào đó. Nó nói thao thao bất tuyệt toàn “bọn em”.
Thiên nghe nó nói mà ngây người ra nghĩ: “Phải chăng con này mắc bệnh đa nhân cách. Lúc thì quát tháo ầm ĩ, lúc thì nhẹ nhàng thôi rồi, lúc thì lạnh lùng phải biết, lúc thì toe toét như con điên mới trốn viện. Đúng là con gái. Chắc có chết mình cũng không hiểu nổi bọn con gái nghĩ gì”.
Kết thúc dòng suy nghĩ Thiên rùng mình nhìn sang đứa bên cạnh.
- Nhìn gì? Nó lườm Thiên.
- Ai thèm nhìn. Thiên chối đây đẩy.
- Rõ ràng là có. Nó cãi.
- Mày không nhìn tao sao biết tao nhìn mày. Hoạt động hết công suất nếp nhăn của não Thiên mới nghĩ nổi câu này.
- Thì tôi có bảo tôi không nhìn cậu đâu.
- Thế mày nhìn tao làm gì.
- ĐẸP thì nhìn. Nó nhấn mạnh từ đẹp có ẩn ý sâu xa.
- Nhìn nữa mòn nhan sắc đẹp trai của tao đấy. Có người khen nên Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-nghich-ngom/2038256/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.