Dù bị bạn thân tắt máy trong lúc gọi điện. Nhưng Đình Khoa vẫn quan tâm bạn mình. Tầm khoảng năm giờ sáng, Đình Khoa đã có mặt trước nhà Minh. Nhờ chùm chìa khoá Minh cho, Khoa vào được hai lớp cổng nhà mà không ai hay biết.
Cậu Khoa này nghĩ chắc bạn mình cả đêm không ngủ. Vì Minh rất thích giúp người nên những chuyện giúp lầm cũng xảy ra thường xuyên. Lần này cũng vậy. Chuyện này chồng người ta có đầy đủ giấy tờ chứng minh thì thật khó để mà nói đứng ra bảo vệ vì công lý này nọ. Cậu cũng đã đinh ninh rằng Minh đang suy sụp vì phán đoán sai lần nữa.
Chuẩn bị tới chuẩn bị lui lời định nói hết rồi. Cũng nghĩ tới cả tá tình huống có thể xảy ra. Nhưng thứ mà Khoa không vnh qua nhà và phát hiện Đức Minh tối qua đã ngủ chung giường với Nhã Thi. Lại còn ôm vợ người ta trong lòng!
Vì sợ hai người thức dậy sẽ xấu hổ cho cả ba. Đình Khoa chỉ đánh thức mỗi mình Đức Minh.
Trong cơn ngủ ấm áp. Đức Minh thấy sự bực bội hiện dần lên khi ai đó gọi anh dậy sớm trong khi chuông báo thức còn chưa kêu. Tay anh tê cứng, thứ gì đó nặng nề và mềm mại đang ở trên tay anh. Dù vẫn chưa nhớ hết mọi chuyện đã xảy ra nhưng anh vẫn có trức giác mình phải nhẹ nhàng với vật ấy.
– Dậy đi ông trời ơi. – Tiếng Đình Khoa thì thào. Khuôn mặt cậu hiện ra dần trong tầm nhìn của Minh.
Rồi những hồi ức bỗng tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-chong-cu/2999509/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.