Đức Minh gọi ba cuộc. Chị Nhã không bắt máy cả ba. Minh thở dài xin lỗi Thi, còn Thi thì thở phào bảo không sao. Cuối cùng thì cả hai cũng đi lên phòng ngủ.
Nói là ngủ. Nhưng Minh vẫn thức để xem hình Tiểu Ái đưa. Thề có trời rằng anh không phải loại biến thái thích nhìn ảnh người khác rồi làm điều bậy bạ. Anh chỉ muốn nhìn thử xem Huy đã làm những gì và điều đó có đủ khiến hắn phải gặp rắc rối không thôi.
Rồi những hình ảnh xuất hiện, anh không tin nổi những gì mình đang thấy. Anh phải nhấn trở ra, rồi mới bấm vào lần nữa để định lại tin thần.
Bao lâu nay… cô đã chịu những điều đó hay sao? Chả trách cô sợ hãi và quẫn trí như thế. Làm sao mà một cơ thể nhỏ bé như Thi có thể chịu được những vết thương thế kia cơ chứ? Có phải cô đang chịu những cơn đau thầm lặng và âm ỉ không? Có phải cô đang tiếp tục co rút người lại và khóc trong đêm không?
Minh cảm thấy hơi khó thở, ngay lập tức bình ổn lại nhịp thở của mình. Càng nhắc nhở bản thân bao nhiêu anh càng hận bản thân không giúp cô sớm hơn. Lại càng hận Nhật Huy. Anh muốn tặng cho hắn một nắm đấm. Để hắn chịu đựng tất cả những thứ mà hắn đã tác động lên cô.
Ánh trăng sáng xuyên qua cửa sổ, rọi xuyên lên người đàn ông trong phòng. Anh đang đi qua đi lại. Cố gắng ngăn bản thân không đi qua ôm Thi vào lòng.
Cùng lúc đó, tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tu-chong-cu/2999478/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.