Bùi Vân Khinh cười nhẹ, "Bác sĩ ngoại khoa, giáo sư trường học. . . Chuyên gia cố vấn kiêm tổng giám đốc phòng thí nghiệm, thân phận của anh so với em còn hơn đấy chứ!”
Hai ngón tay đặt trên mặt bàn nhẹ nhàng đan vào nhau, Phương Mê nhìn khuôn mặt cô, cười khẽ một tiếng.
"Nghe cô nói, thấy hai chúng ta có vẻ xứng đôi vừa lứa nhỉ, cô có muốn. . . Nói chuyện yêu đương với tôi không?”
Bùi Vân Khinh sững sờ trong hai giây, nhận ra anh ta chỉ đang nói đùa, cô bật cười thành tiếng.
"Em không dám, Phương lão sư đây hiện là người đàn ông độc thân nổi tiếng nhất trường. Em không muốn khơi dậy sự phẫn nộ của quần chúng!"
Người phục vụ bưng đồ ăn tới trên bàn, Phương Mê mỉm cười, không tiếp tục đề tài này nữa, chỉ cầm ly lên.
"Uống một ly, vì. . . Sự hợp tác của chúng ta!"
Bùi Vân Khinh giơ cốc nước lên, "Em lấy nước thay rượu, Phương lão sư chớ để ý.”
“Không sao!”
Hai cái ly chạm vào nhau, Bùi Vân Khinh uống một ngụm nước, Phương Mê uống cạn.
Góc đối diện bên kia.
Một người đàn ông mặc đồ xanh dường như đang nghịch điện thoại, nhưng thực chất anh ta chĩa điện thoại di động vào hai người họ, chụp quay mọi thứ vào điện thoại.
Bỏ cốc xuống, Bùi Vân Khinh lập tức vào chủ đề.
"Loại thuốc này rất quan trọng đối với công ty, vì thế nên em hy vọng anh có thể cố gắng hết sức để hoàn thành thí nghiệm trong thời gian sớm nhất!"
“Không có vấn đề gì!” Phương Mê cầm chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085935/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.