Đường Mặc Trầm dương cằm chỉ cái ghế trước mặt.
"Qua đây."
Bùi Vân Khinh nghi hoặc đi qua đến, ngồi xuống cạnh anh.
"Chú nhỏ, có chuyện gì sao?"
Không trả lời cô, Đường Mặc Trầm bưng bát cơm lên trước mặt, một tay cầm bát, dùng đũa gắp đồ ăn đưa đến bên miệng cô.
"Há miẹng!"
Bùi Vân Khinh giật mình ngay nguyên chỗ.
"Hả? !"
"Há miệng!"
Bùi Vân Khinh nhìn sắc mặt Đường Mặc Trầm, lại nhìn đôi đũa đang gắp thức ăn của anh, chẳng lẽ anh. . . Anh muốn đút cho cô sao?
"Thế nhưng mà. . ."
Cô còn muốn nói nữa cái gì nữa, anh đã đem đồ ăn nhét vào trong miệng cô.
Sự tình kì lạ tất có biến!
Anh là ai?
Đường Mặc Trầm!
Luôn luôn cao lãnh nghiêm túc thận trọng Đường Mặc Trầm, vậy mà lại đút cô ăn cơm? !
Có gì đó không đúng.
Quá không đúng!
. . .
Nhưng mà, cô hôm nay cũng không có làm chuyện xấu xa gì nha?
Ánh mắt rơi bát cơm trong tay anh, nghĩ đến bữa cơm giữa trưa kia, Bùi Vân Khinh đột nhiên kịp phản ứng.
Nhai nhai đồ ăn bên trong miệng, dùng sức nuốt xuống, chủ động nhận sai.
"Chú nhỏ, em sai rồi, em biết mời Phương Mê ăn cơm là em không đúng. . ."
Cô cùng Phương Mê ăn cơm? !
Giật!
Đường Mặc Trầm xiết chặt đôi đũa, miếng thịt kia trực tiếp chia làm hai nửa.
Quả nhiên, anh đang tức giận!
Trái tim nhỏ Bùi Vân Khinh khẽ run rẩy.
"Anh đừng hiểu lầm, Em. . . Không phải cố ý mời hắn, mà lại không phải chỉ có hai người, còn có Đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085915/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.