Dưới sân khấu là một trận cười lớn.
Cố Tây Phán tức giận đến đến muốn chết, lại không tiện phát tiết, đang muốn lấy cớ cự tuyệt.
Bên cạnh, người dẫn chương trình Tống Phi Phàm đã mỉm cười và giơ tay phải lên.
"Nào mọi người, cho Cố tiểu thư một tràng pháo tay nào!"
Trong chương trình, Tống Phi Phàm luôn là người nắm giữ cục diện toàn bộ chương trình.
Anh ghét nhất chính là loại người giống như Cố Tây Phán này, tự cao, tự đại, luôn nghĩ rằng mình thông minh.
Tình huống vừa rồi, chính là Bùi Vân Khinh đã đủ tỉnh táo, nếu không, chương trình làm sao có thể tiếp tục?
Trên mặt không lộ ra vẻ gì, nhưng thật ra Tống Phi Phàm đối với Cố Tây Phàm khá khó chịu, đương nhiên anh không ngại giúp Bùi Vân Khinh trêu chọc cô ta.
Khán giả cười vỗ tay, Cố Tây Phán đâm lao phải theo lao, bất đắc dĩ gật đầu.
"Bệnh động kin chính là động kinh mà người ta thường gọi. . ." Bùi Vân Khinh một bên giới thiệu, một bên bước tới đỡ cánh tay Cố Tây Phán, giúp cô nằm xuống trên giường. " Trong cơn động kinh thường có những hành vi co cứng hoặc run rẩy, tuyệt đối không được dùng sức ngăn lại, nếu không có thể làm bị thương người bệnh. . . Chúng ta nên cố gắng mở cúc áo đai lưng của bệnh nhân, giữ họ nằm nghiêng để tránh ngạt thở. . ."
Bùi Vân Khinh vừa giải thích vừa tiến hành hàng loạt thao tác.
Để mọi người nhìn rõ, nhiếp ảnh gia cũng đẩy ống kính lại rất gần.
Cố Tây Phán sợ ảnh chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085893/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.