Nhìn đi nhìn lại hai tấm ảnh, Đường Mặc Trầm vẫn không cách nào xác định.
Rất giống.
Nhưng, chỉ có một đôi mắt. . .
Có phải hay không, hay chỉ là do anh nghĩ vâyh?!
Ôn Tử Khiêm không biết Đường Mặc Trầm suy nghĩ lúc này cái gì.
“Bộ trưởng, ngài nói bác sĩ Đường này có quan hệ gì với La Sát đoàn không!” Ôn Tử Khiêm cầm trên tay cái máy tính bảng, “Lúc trước hắn tình cờ xuất hiện khi ngài đi thành phố Hải, hiện tại Tư Bình tình cờ ở gần bệnh viện của hắn. . . Đây thật sự là trùng hợp, cần người tìm hắn không? ! "
"Không cần!” Đường Mặc Trầm ngẩng đầu khỏi màn hình, "Hắn đang ở trong phòng phẫu thuật!"
“Cái gì?” Ôn Tử Khiêm sắc mặt đột nhiên thay đổi, “Vậy, Tư Bình hắn. . .”
"Bộ trưởng!"
Có tiếng bước chân, Từ Viễn Phàm, người phụ trách đội hoạt động tranh cử của Đường Mặc Trầm, cùng mấy nhân viên chạy tới bệnh viện.
Từ Viễn Phàm đi tới, một số người liền phân tán không cho người khác chụp ảnh.
Nhìn trái nhìn phải, Từ Viễn Phàm nhẹ giọng nói.
"Bộ trưởng, tốt hơn hết ngài nên rời khỏi đây ngay bây giờ."
Đường Mặc Trầm bây giờ là ứng cử viên tranh cử, thu hút được nhiều sự chú ý, ở trong bệnh viện có khả năng sẽ đem đến những tin tức không tốt.
Sau khi nghe tin ở đây, Từ Viễm Phàm cũng lập tức chạy tới.
"Tư Bình vẫn đang phẫu thuật, tôi không thể đi được."
"Nhưng. . ."
Từ Viễn Phàm còn có chuyện muốn nói, Đường Mặc Trầm đã ngắt lời anh.
"Không nhưng."
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085856/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.