Chu Đình An giật mình, nở nụ cười.
"Là tôi hiểu lầm em, em vì sao tới xin lỗi tôi?"
“Thầy không có giận thì tốt.” Bùi Vân Khinh hất cằm lên thiết bị thí nghiệm trước mặt “Nhìn thầy mặt mày ủ rũ, có phải thí nghiệm không thuận lợi? Không bằng nói ta, em giúp thầy nghĩ cách, nói không chừng, người ngoài cuộc tỉnh táo hơn người trong cuộc!" Lần này, cô chính là vì vấn đề này mà tới.
Vì Chu Đình Ann là học trưởng của cô ấy, đã từng đoạt giải Nobel nên cô rất ấn tượng với anh.
Trong trí nhớ của tôi, Chu Đình An đã từng nói khi trả lời câu hỏi của phóng viên.
Trong giai đoạn đầu hoàn thành loại thuốc mới này, anh đã gặp rắc rối trong một thời gian dài, và phải mất hơn một tháng mới giải quyết được.
Bùi Vân Khinh đến đây để cứu anh, chính là muốn giúp anh tiết kiệm một tháng này.
Đường Mặc Trầm đã bắt đầu chiến dịch tranh cử của mình, cô muốn đẩy nhanh sự nghiệp của mình.
Chu Đình càng sớm công bố thành công phát triển loại thuốc mới, cổ phiếu của Dược nghiệp Chu thị càng sớm tăng cao, cô có thể thành công trở thành cổ đông của Dược nghiệp Chu thị.
Khi đó, cô sẽ không còn là mộttiểu nha đầu nghèo rớt mùng tơi nữa
Chu Đình định thần lại,đối diện với tầm mắt của cô
Đôi mắt cô gái trong veo, ánh mắt đó khiến anh thực sự khó lòng từ chối.
Dù biết cô không thể có cách nhưng anh vẫn nói ra nguyên nhân.
“Tình hình hiện nay là một số thành phần hóa học của thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085850/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.