Một nụ hôn sâu bá đạo mà mạnh mẽ, đem cô hôn đến hơi thở hổn hển, đôi môi căng mọng, cả người mềm mại tựa vào trong người anh, Đường Mặc Trầm mới buông ra, nhìn vào mắt cô. 
"Tối thứ sáu, nhất định phải trở về, hứa với anh!" 
Cô thở hào hển và giơ tay phải lên. 
" Em hứa!" 
Anh dựng thẳng người cô lên, lại đưa tay lên vỗ nhẹ vào mông nhỏ của cô. 
"Lần sau, thời điểm chưa chuẩn bị xong, đừng trêu chọc anh!" 
Nếu không phải vì biết hành lý của cô vẫn chưa chuẩn bị, anh nhất định sẽ ném cô xuống giường lớn của mình ngat bây giờ. 
Người đã lớn như thế còn bị. . . Đánh mông 
Bùi Vân Khinh khuôn mặt nháy mắt đỏ bừng. 
"Em. . . Em nào có ?!" 
Đường Mặc Trầm ngẩng mặt lên khỏi tập tài liệu và nheo mắt một cách nguy hiểm. 
"Không có? !" 
"Có có có!" 
Bùi Vân Khinh nhanh chóng lùi lại hai bước, thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của anh. 
"Vậy em sẽ không quấy rầy công việc của chú nhỏ nữa, em đi thu dọn đồ đạc trước." 
Cô chạy đến cửa thư phòng, vừa nắm được tay nắm cửa, cô lại nghe thấy giọng nói của anh ở phía sau. 
"Thu dọn đồ đạc xong, vào trong phòng đợi anh!" 
Bùi Vân Khinh không nói nên lời. 
Chắc chắn, khoản nợ thịt này là không thể thoát được! 
Trở lại phòng, cô lập tức chui vào phòng tắm, dùng điện thoại di động của Đường Thất bấm điện thoại cho Vương An, nói rõ mình có thể đến đó. 
"Được, vậy tôi lập tức để họ đặt vé máy bay." 
“Không cần!” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085822/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.