Mức giá này đối với Đường Mặc Trầm mà nói không tính là gì, nhưng đối với Bùi Vân Khinh, điều đó có nghĩa là cô phải điều động toàn bộ số tiền có trong tay cô nếu muốn mua cho Đường Mặc Trầm món quà này, đương nhiên không thể quẹt thẻ của anh.
Mặc dù như vậy, cô vẫn không chút do dự.
“Làm ơn, giúp tôi gói sợi dây chuyền này lại.”
Quyền trượng đại biểu cho quyền lực chí cao vô thượng, ở phương Tây cổ đại, chỉ có vua chúa mới có thể có được.
Một khi anh tranh cử thành công, chính là vương giả trên vạn vạn người.
Sợi dây chuyền như này, vừa vặn phù hợp với anh.
Thanh toán xong, lại đóng gói thành hộp quà thật đẹp. Bùi Vân Khinh cầm hộp quà nhỏ lái xe chạy đến Tòa nhà Quốc phòng
Đem xe để vào trong bãi đỗ xe, lật gương xõa tóc xuống, chỉnh sửa lại gương mặt, cầm lấy túi quà ở trên ghế lái phụ, tưởng tượng tới vẻ mặt của anh khi được nhận quà, bước chân cô càng trở nên gấp gáp hơn mấy phần
Bên ngoài văn phòng bộ trưởng trên tầng cao nhất, nhân viên lễ tân nhìn thấy cô, ngay lập tức mỉm cười chào đón.
“Bùi tiểu thư!”
“Chú nhỏ đang có khách sao?”
“Bộ trưởng không có ở văn phòng, một giờ trước đã ra ngoài.”
Bùi Vân Khinh có chút ngoài ý muốn
Trước khi đến cô đã cố ý gọi điện thoại về Đường Cung, bác Chu đã nói Đường Mặc Trầm căn dặn không cần đợi anh ăn tối, cô nghĩ anh nhất định có công việc, liền trực tiếp tới phòng làm viễ tìm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085781/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.