... "Đúng thế, chúng ta đều không phải người trong nghề, anh nhìn giúp xem thế nào." 
Ba của Tư Đồ Duệ cũng chủ động cười hùa theo. 
Ánh mắt của Đường Mặc Trầm nhìn xuống thân hình của Tư Đồ Duệ 
"Cũng được đấy." 
Nếu như nghe được ba chữ này phát ra từ miệng người khác, ba mẹ của Tư Đồ Duệ nhất định sẽ bĩu môi đầy khinh bi, nhưng những lời nói đó lại được phát ra từ miệng của người này, điều đó khiến cho hai người họ mặt mày tươi tắn hơn hẳn. 
Ở bên cạnh, Hứa Thế Huân cũng gật đầu mim cười. 
Đứa trẻ Tiểu Duệ này đúng là không tồi, chỉ là cái tính cách vẫn nên sửa lại. 
Nhà họ Hứa và nhà Tư Đồ cũng đã quen biết nhiều đời, Hứa Gia và Tư Đồ Duệ cũng xem như là cùng nhau lớn lên, Hứa Thế Huân tất nhiên là cũng hiếu rất rõ về Tư Đồ Duệ. 
Tư Đồ Văn cũng đành mừng cho con trai, trên khuôn mặt cũng xem như đành chịu: "Ông chắc là vẫn chưa biết, toàn bộ đều bị ông nội chúng tôi chiểu hỏng rồi." 
"Bọn trẻ bây giờ, được chiều chuộng quá mực." Bạch Dữ Trạch có vẻ không tán thành cho lắm. "Giống như chúng tôi, từ khi còn nhỏ tổi đã đào tạo giống như một người lính, không hề yếu ớt chút nào cả." 
Bạch Dữ Trạch cũng là bậc tiền bối, hai vợ chồng nhà Tư Đồ không tiện phản đối, Hứa Thế Huân chỉ biết cười trù: "Con trai và con gái không giống nhau, con gái thì không cần khắc nghiệt như thế hay sao?" 
Hứa Thế Huân cũng gần bốn mươi tuổi mới sinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085748/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.