Chương Tiếp »
Bùi Vân Khinh sợ Ninh Trạch Thiên bị nhìn thấy, vội vàng lao đến, ôm cánh tay Ninh Trạch Thiên.
"Chú nhỏ, cậu ấy là bạn của em." Cô lặng lẽ lắc tay Ninh Trạch Thiên, "Đây là chú nhỏ của tớ, chắc là cậu đã thấy trên ti vi rồi, mau gọi chú nhỏ đi nha!
"Chú nhỏ?
Ninh Trạch Thiên có can đảm gọi thế à?!
Hoàn hồn lại, tươi cười nhìn Đường Mặc Trầm cười một cái.
"Chào ngài Đường!"
Đường Mặc Trầm quan sát cô ấy từ trên xuống dưới một cái, nhẹ nhàng gật đầu, "Sau này có gì ghé qua chỗ chúng tôi chơi."Ninh Trạch Thiên vội vàng đáp: "Vâng, cảm ơn ngài Đường!"
"Chú nhỏ!" Bùi Vân Khinh lần nữa lại gần, "Trong bộ chắc còn nhiều việc phải làm lắm, anh có việc bận thì nên về trước đi, ở đây em xử lý được."
Chưa gì đã muốn đuổi khéo anh?
Đường Mặc Trầm cúi thấp người, hơi híp mắt lại nhìn cô.
"Em chắc chứ, không có gì muốn nói với anh à?"
Dạy trang điểm phải đến quán bar hay khách sạn à?
Trên mặt cô một chút trang điểm cũng không có, ngược lại người kia thì lại trang điểm diễm lệ nồng nàn.
Lúc anh hỏi nha đầu kia, trên mặt cô ấy đều cứng ngắc..
Tùy tiện xem xét đã thấy vô số sơ hở, cho rằng anh không nhìn ra mánh khóe nhỏ này của cô sao?
Trong lòng Bùi Khinh Vân hơi chột dạ.Chẳng lẽ, anh ấy đã thấy nghi ngờ?
"Em..."
Cô nhanh chóng liếc nhìn thử biểu cảm của anh, con ngươi người đàn ông hơi không vui, bất quá cũng không đến mức tức giận rõ ràng.
Kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085739/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.