Edit: Miêu - CQH
Khi nói chuyện, bàn tay người đàn ông đã nâng lên, dừng ở trên eo nhỏ của Bùi Vân Khinh.
Lễ phục màu bạc, chất vải mỏng mỏng, cảm nhận được độ ấm và lực của bàn tay của anh.
Hơi thở buộc chặt, không tự chủ xiếc chặt hơn sau lưng cô.
“Chú nhỏ…”
cô muốn nói là bộ lễ phục này là mượn, không thể phá hư được nên cô cho cởi.
Người đàn ông lại căn bản không cho cô cơ hội nói xong, cánh tay nhẹ nhàng càng xiếc chặc hơn, lập tức người cô áp lên lồng ngực anh, tiếp theo sau một cái chớp mắt, anh đã bắt được môi cô mà hôn lên.
một bàn tay sau lưng cô, tay người đàn ông từ hông ngày càng đi lên, tấm lưng cô gầy gò mà mềm mại, đi lên là chiếc cổ nho nhỏ.
Hơi dùng lực một chút, liền kéo khóa xuống, nhưng bị mắc kẹt.
anh lại cố gắng kéo một lần nữa, nhưng không được.
Lại dùng lực kéo một phen, váy giật giật theo nhưng không kéo xuống được.
…
Chân mày người đàn ông nhíu chặt, khẽ cong thở gấp ngẩng mặt lên, hai tay nâng lên, một tay bắt lấy một bên váy.
“Đây là lễ phục mượn đấy, đừng xé…”
“anh bồi thường!”
âm thân tơ lụa xé ra, sau đó âm thanh của anh vang lên.
Vốn dĩ quần áo bao bọc trên người, nháy mắt cả người tự do, làn váy trượt từ vai xuống chân cô.trên người mất đi sự che chở, Bùi Vân Khinh bối rối, mặc lễ phục thì không thể mặc đò lót được, cô chỉ dùng đồ bảo hộ ngực, thì gần như cũng **
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085731/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.