Edit: Miêu - CQH
đi đến chỗ Đường Mặc Trầm, Lam Nhược cười rồi đụng vào cánh tay của Bùi Vân Khinh.
Bùi Vân Khinh quay sang, nhìn gần gần đến Đường Mặc Trầm, hướng mọi người nói xin lỗi không tiếp được, lập tức tức đi đến chỗ anh.
“Chú nhỏ?”
“Chúng ta đi thôi.”
“anh không tham gia quyên góp sao?”
“Có Tử Khiêm lo rồi.”
“Vậy em đi đến chỗ mấy phu nhân nói tạm biệt một tiếng.”
Bước nhanh đến chỗ cũ, Bùi Vân Khinh cười hướng mọi người nói từ tạm biệt, mấy người vẫn còn không quên nhắc cô lần khác đến chỗ bọn họ chơi.
“Nếu có cơ hội nhất định đến, mấy vị phu nhân cứ từ từ nói chuyện, em đi trước.”
nói lời chia tay cong, cô bước nhanh đến chỗ Đường Mặc Trầm, hai người cùng nhau ra khỏi dạ hội, đi về hướng thang máy.
Đường Mặc Trầm thuận miệng hỏi, “nói về vấn đề gì vậy?”
“Chúng em…”
Bùi Vân Khinh cười, “Chỉ là mấy vị phu nhân biết em là cháu gái của anh, đương nhiên cho em vài phần mặt mũi. Phu nhân của Đại sứ nước F còn nói, cho em rảnh thì đến làm khách của cô ấy, dạy con trai cô ấy tiếng trung.”
Đường Mặc Trầm dừng bước chân.
“Em đồng ý?”
Bùi Vân Khinh nghiêng mắt, tầm mắt dừng ở trên mặt anh liền giật dừng, theo cười khẽ một tiếng.
“Chú nhỏ, con trai người ta mới mười tuổi.”
“Vậy cũng không được.”
“Biết rồi.”
cô bĩu môi, lôi kéo anh đi vào thang máy, liền nhỏ giọng nói một câu, “Đúng là bình giấm chua lớn.”
Người đàn ông nghiêng mắt, “Em nói cái gì?”
“Em…”
cô trưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085729/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.