Edit: Miêu - CQH
Ba người lần lượt rời khỏi nhà ăn, trong phòng ăn cũng chỉ còn lại Đường Mặc Trầm và ngồi kế bên anhlà Bùi Vân Khinh thôi.
Nuốt xuống trứng gà trong miệng, tầm mắt Bùi Vân Khinh rơi trên người đang dùng cơm là Đường Mặc Trầm, liền tiếp cận đến bên cạnh anh.
“Chú nhỏ, anh cái gì muốn nói nhỏ với em sao?”
“không có.”
“Vậy tại sao đuổi tất cả mọi người ra ngoài?”
Đường Mặc Trầm dùng ánh mắt ngu ngốc liếc nhìn cô một cái.
“Bởi vì anh muốn cùng em cùng nhau ăn cơm.”
Bùi Vân Khinh hơi giật mình một giây, sau đó trái tim nhỏ không khống chế được cuồng bật dậy.
Này….
Chú nhỏ không nói chuyện là không nói, thật là cái này chỉ trêu ghẹo thôi!
Có qua có lại mới toại lòng nhau!
Bùi Vân Khinh vẫn còn đang suy tư đáp lại như thế nào, chợt nghe người đàn ông bên cạnh không vui mở miệng.
“Mau ăn đi, ngẩn người cái gì?”
Vừa mới nói sợ phạt mà hiện tại ở đây ngẩn người.
Làm ơn đi, cô là đang suy nghĩ đến những lời hồi nãy, được không?
Bùi Vân Khinh cúi mặt xuống, tiếp tục ăn cơm, cơm nước xong cũng không nghĩ ra được từ thích hợp để đáp lại.
“Chờ một chút!”
Đường Mặc Trầm nghiêng mắt, cô liền từ ghế đứng dậy, đến gần mặt anh hôn một cái nhanh chóng.
“Chú nhỏ, buổi tối gặp lại!”
Tâm tư không bằng anh, vậy hôn thôi!
Hướng anh nói nhỏ, cô bước chân ra khỏi phòng ăn nhẹ nhàng.
Vừa mới bước ra khỏi phòng ăn liền nghĩ đến - vừa nãy hôn anh, hình như…. không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085695/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.