Edit: Miêu - CQH
Hứa Gia chán nản, không phản bác lại được.
Nhìn đối phương không có tức giận đến mặt mày xanh mét, Bùi Vân Khinh nhấn nhẹ chân ga, chiếc xe thể thao màu đỏ tăng tốc ra khỏi cổng bệnh viện.
Đem ra chạy xa bệnh viện, Bùi Vân Khinh cố ý quẹo vào một đường nhỏ yên tĩnh, từ trong túi lấy ra mộtáo thun thay cho đồ huấn luyện dính đầy máu trên người.
Đem bộ đồ huấn luyện ném vào thùng rác, sờ sờ đồng hồ trên tay nhìn thời gian, cô nhanh chóng khởi động xe chạy về Đường cung.
….
….
Ở một nơi xa.
Đường Mặc Trầm từ trong phòng họp đi ra, trở lại phòng làm việc ngồi trên sô pha xoa xoa ấn đường, Ôn Tử Khiêm sớm đã chuẩn bị trà xong rồi.
“Trước khi ngài mở cuộc họp, di động có thông báo, hình như tiểu thư gửi.”
Đường Mặc Trầm đang để chén trà trên miệng, vừa nghe lặp tức nhíu mày, đôi mắt hiện lên vẻ khôngvui.
“Sao không nói sớm?”
Ôn Tử Khiêm không có gì để nói, vội vàng đưa điện thoại qua, cung kinh đưa đến cho anh.
Ngày thường thì điện thoại của anh cho Ôn Tử Khiêm phụ trách, còn số điện thoại tư nhân thì chỉ vài người biết, cái này là điện thoại tư nhân mười ngày nửa tháng không có cuộc gọi nào.
anh không có thói quen mang di động bên người, đều giao cho Ôn Tử Khiêm giúp anh bảo quản.
Cho dù có người gọi, thời điểm anh mở cuộc họp Ôn Tử Khiêm chưa bao giờ dám quấy rầy, huống chi chỉ là một tin nhắn.
Nhận được di động, Đường Mặc Trầm chạm vào màn hình, nhấp vào phần tin nhắn.
trên màn hình, hiển thị tin nhắn Bùi Vân Khinh.
“Chú nhỏ vẫn làm việc tốt chứ, em vẫn ngoan ngoãn nha.”
Đằng sau tin nhắn còn kèm theo nụ hôn.
Nháy mắt trong ánh mắt người đàn ông nhiễm lên dịu dàng, lập tức gửi lại một tin nhắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085684/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.