Mọi người nhanh chóng xông lại, vây quanh ở bên cạnh hai người.
“cô điên rồi, anh ta là người nhà Tư Đồ gia!”
“cô nếu dám làm bị thương Thái tử, tôi là người đầu tiên muốn mạng của cô!”
…
Đương nhiên, mắng thì mắng, ném chuột sợ vỡ bình, ai cũng không dám đi lên, sợ Bùi Vân Khinh tay run một cái, Tư Đồ Duệ liền bị thương.
Tư Đồ Duệ ngược lại là người tỉnh táo nhất.
Chăm chú nhìn vào mắt của cô, trong tròng mắt xám của anh ta nổi lên
“Tôi cho cô mượn một cái lá gan!”
“không cần anh cho mượn!”
Bùi Vân Khinh trên tay tăng lực đạo, dao giải phẫu sắt bén im lặng cắt làn da của anh ta, giọt máu đỏ tươi tràn ra, theo vết dao chảy xuống.
“hiện tại, dao của tôi cách động mạch chính của anh chỉ có 8 mm, nếu như tôi chỉ cần dùng sức thêm chút nữa thôi, anh chắc chắn phải chết!”
“Thái tử!”
“Bùi Vân Khinh!”
…
Nhìn thấy máu theo miệng vết thương trên người Tư Đồ Duệ chảy xuống, đám nhị thế tổ đứng ở gần đấy, không ai là không kinh hô thành tiếng.
Hứa Gia nắm chặt tay, khẩn trương đến mặt mũi trắng bệch.
“Bùi Vân Khinh, cô… cô mau buông anh ấy ra!”
Tư Đồ Duệ cười khẽ một tiếng, ngược lại trầm tĩnh lại.
Hơi cúi đầu, đón Bùi Vân Khinh tầm mắt, trên mặt không hề lộ ra biểu hiện sợ hãi.
Hoàn toàn không để ý đến, lưỡi dao lạnh như băng kia đã muốn ghì lên cổ hắn, Tư Đồ Duệ nhìn chăm chú Bùi Vân Khinh, ánh mắt càng phát ra tà tứ cuồng vọng.
“Hôm nay, hoặc là người giết ta, hoặc là ta giết ngươi, tôi vẫn luôn ghi hận với cô, thẳng đường đi đến anh cùng tôi đánh cuộc mới thôi!”
Ai mà chẳng sợ chết.
Rất rõ ràng, trước mắt người này không có như vậy.
anh ta quả thực không hề sợ!
Cũng không thể dùng cái chết để uy hiếp một người không sợ chết được.
Lui về sau một bước, cô dứt khoát thu hồi dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085679/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.