Edit: Miêu - CQH
một lúc sau, xe chạy đến khách sạn Khải Tư.
Hôm nay là La lão gia tự mình gọi điện thoại, mời Đường Mặc Trầm cùng Bùi Vân Khinh dùng cơm.
Nếu là người khác, để cho Đường Mặc Trầm ăn cùng chắc chắn không cho, nhưng đối phương là người thân người Bùi Vân Khinh, hai người hiện tại đã tiến đến quan hệ cuối cùng, nên anh đã đồng ý bữa ăn này.
Trong phòng, La lão gia ngồi ghế chủ bị, bên tay phải là hai vị khách quý ghế cũng không, trừ bỏ bị Đường Mặc Trầm đánh gãy tay, lúc này còn đang nằm việc La Gia Lập thì tất cả người của La gia đều ở đây.
Nhìn đến hai người vừa vào cửa, mọi người đều đứng lên, hướng Đường Mặc Trầm chào hỏi.
La Gia Tuệ cười đi đến, thân mật ôm lấy cánh tay Bùi Vân Khinh, “Vân Khinh, tại sao lâu như vậy khôngvề nhìn xem, ông nội nhớ em như vậy!”
A!
không phải cố ý hướng túi cô nhét thuốc phiện vào, hãm hại cô sao?
Bùi Vân Khinh cảm thấy châm chọc, trên mặt cũng cười đến cả người toát ra bộ dáng vô hại, chủ động đi đến trước mặt La lão gia.
“Ông ngoại, Vân Khinh lúc trước không hiểu chuyện, chọc cho ông tức giận, ông đừng tự trách mình nữa!”
“Ông ngoại biết, chuyện kia chỉ là hiểu lầm, bộ trưởng đã giải thích qua chuyện kia rồi.”
Chú nhỏ giải thích giúp mình?
Bùi Vân Khinh nghiêng mắt nhìn sang, Đường Mặc Trầm vẫn như vẻ trong ngày thường, vẻ mặt gợn sóng, biểu cảm không sợ hãi.
La lão gia cười đỡ lấy cánh tay cô, lời nói như thường, “Về sau ở nhà bộ trưởng nhất định phải nghe lời, không được quậy phá như trước kia nữa, biết không?”
“Ông yên tâm, về sau con sẽ không bao giờ làm việc ngu ngốc như trước nữa.”
“Vậy là tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085650/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.