Edit: Miêu - CQH
Cố gắng hết sức để ngồi đạy, Bùi Vân Khinh chống đỡ cánh tay muốn ngồi dậy, lỗ tai lại nghe được tiếng bước chân ngoài cửa.
Có người đến!
Trái tim nhảy lên lo lắng, Bùi Vân Khinh vội vàng nằm quay về như cũ, kéo chăn qua đắp qua mặt liền đem lỗ tai đang lộ ra ngoài lắng nghe.
Phía sau là ai, người giúp việc đến dọn dẹp, hay quản gia?
Khóa cửa xoay nhẹ, có người đến…
Xong rồi!
Bùi Vân Khinh trong lòng kêu to.
không cần đoán, cô cũng biết chắc là Đường Mặc Trầm, phòng ngủ của anh thì người giúp việc vào cần có sự đồng ý, chỗ nào mà tùy tiện cho người khác đến đây?
Bùi Vân Khinh vội vàng nhắm mặt lại, ngày hôm qua dũng khí của cô nhờ vào tác dụng dược tính của thuốc, bây giờ thì cô sợ nhất không phải là người khác mà là Đường Mặc Trầm.
Lúc đi tay anh cầm cái khay thức ăn rồi nhẹ nhàng để trên bàn, Đường Mặc Trầm cúi người xuống, nhìn ‘Tư thế ngủ’ của cô, nhẹ giọng mở miệng.
“Vân Khinh, tỉnh đi, ăn chút gì!”
Bùi Vân Khinh vẫn không nhúc nhích.
cô đang ngủ!
Thấy cô bất động, Đường Mặc Trầm đưa tay qua, nhẹ nhàng vạch ra cái chăn mà cô đắp.
cô đã tỉnh, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, lông mi khẽ run.
Đôi mắt đen như mực hiện lên vẻ kinh dị, Đường Mặc Trầm đứng đứng rồi rời giường.
Bùi Vân Khinh lặng lẽ đem mắt trái mở đường nhỏ, nhìn anh đi vào toilet vội vàng đem ánh mắt đóng chặt lại.
Đường Mặc Trầm đi một lát rồi quay lại.
Tầm mắt xẹt qua cô đang ‘Ngủ say’ khuôn mặt nhỏ nhắn, anh cất bước đi đến cuối giường.
Cảm giác bắp chân nhẹ một chút, lập tức Bùi Vân Khinh toàn thân tóc gáy dựng thẳng.
anh… anh kéo chăn của cô?
Gì chứ! Miêu - CQH
cô còn đang nghi ngờ, tay người đàn ông đã nắm bắp chân của cô, đem hai chân của cô tách ra.
Thùng thùng thùng….
Tim đập, nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085644/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.