Edit: Miêu - CQH
Biết nhau lâu như vậy, lần đầu tiên Tần Chi Nam nghe được Đường Mặc Trầm không để ý nguyên tắc mà ra mệnh lệnh như vậy.
Nghe được cái tên Bùi Vân Khinh, âm thanh Tần Chi Nam cứng lại.
“nói đi!”
Đường Mặc Trầm nói ra tọa độ trong máy tính, “Tôi đang ở trên đường rồi, rất mau sẽ tới đấy…”
anh hơn dừng lại một giây, ngón tay nắm chặt tai nghe, “Chi Nam, đừng để cho em ấy gặp chuyện không may!”
Đầu dây điện thoại kia, Tần Chi Nam trịnh trọng đáp lại.
“Tôi tự mình xuất phát, có tin tức gì thì liên hệ lại.”
Thông tin tạm thời ngừng lại, Đường Mặc Trầm nhíu mày dừng rồi nhìn về phía bầu trời, trước mắt hiệnlên khuôn mặt Bùi Vân Khinh, bàn tay trên vịn ghế ngày càng nắm chặt.
….
….
Khu biệt thự bỏ hoang.
Hai người thủ hạ nhanh chóng xông lại đỡ lấy Điền Sấm “anh sao rồi?”
trên mặt Điền Sấm toàn là máu, một tay ôm mặt bị thương, một tay còn lại nắm chặt súng.
“Bùi Vân Khinh đâu?”
“cô ta chạy rồi!”
“Vậy còn không mau đuổi theo, đem cô ta trở về!” Điền Sấm chỉ tức giận, đẩy hai người ra.
“Nếu cô ta chạy thoát, chúng ta không ai mong được sống sót!”
“Yên tâm đi, cô ta uống thuốc kia, trên người liền không có sức chạy nên chạy không xa đâu!”
“Chúng ta lập tức đem cô ta bắt trở về!”
Hai người một trước một sau nhảy ra khỏi cửa sổ, đuổi theo Bùi Vân Khinh.
Điền Sấm liền mò mẫn thối lui đến cạnh tường, dựa vào tường ngồi xuống, cẩn thận nâng tay sờ vào mắt của mình.
Tay giơ lên, sờ được một mảnh máu còn nóng, còn một cái dính dính tròn tròn này nọ… kia là mắt hắnta, Điền Sấm đau đến kêu lên thành tiếng, người nghiến răng nghiến lợi mắng.
“Đồ con đàn bà thối, tôi muốn chặt gân cốt, lột da của cô!”
Ngoài cửa sổ.
Sau một cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085637/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.