*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Miêu
Đường Mặc Trầm cũng tự nhiên ngồi kế bên với cô, rồi mọi người cũng tự mình ngồi vào chỗ.
Rượu và thức ăn bày lên bàn tiệc, Đổng Tây Xuyên chính mình tiếp nhận chai rượu rót cho mọi người, nỗ lực muốn lấy lại vài phần mặt mũi.
“Cha nuôi, đây là Liễu Nhân cố ý lấy từ phường rượu mang theo mấy bình lâu năm và vài hũ rượu nữ nhi hồng hai mươi năm, để tặng cho cha nuôi! Bộ trưởng, tôi cũng rót cho cậu!”
Rót rượu cho Đường Mặc Trầm xong, Đổng Tây Xuyên cười: “Hôm nay may mà Vân Khinh biết phân biệt hàng nên chú nên cảm ơn thật tốt, đến đây…. Chú tự mình cũng rót cho con một ly!”
Đường Mặc Trầm giơ cánh tay lên: “Em ấy còn nhỏ, không thể uống.”
“đã lên lên đại học rồi, sao còn nhỏ được, nói rượu này có hai mươi độ, không có gì đáng ngại cả! Đây không phải là nghi lễ gì cả, chỉ cần vui vẻ là được!”
Đổng Tây Xuyên miệng cười, rót cho Bùi Vân Khinh ly rượu.
“Đến đây!” Liễu Nhân là người đầu tiên giơ ly lên: “Chúng ta cùng nhau kính cha nuôi một ly, chúc cha nuôi thân thể khỏe mạnh.”
Ly này không thể không uống, Bùi Vân Khinh cùng đem ly rượu nâng lên, đưa lên môi nhấp nhẹ hai cái.
Rượu ủ hai mươi mấy năm, trải qua nhiều năm lên men, tinh khiết, thơm và nồng. một ngụm làm cho cổ họng của cô cay xè nên không khống chế được ho khan.
“Chậm một chút!”
Đường Mặc Trầm cau mày, giúp cô vỗ vỗ phía sau lưng, đem cái ly trên tay Bùi Vân Khinh lấy đi.
“Ha…” Đường lão gia tử bật cười: “Rượu này không thể uống một lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085619/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.