Edit: Miêu
Cảm giác được động tác ngón tay của Bùi Vân Kinh, Đường Mặc Trầm mi cũng cau chặt lại.
“Lái xe nhanh một chút!”
Xe Bentley chạy trên cao tốc xuyên qua mưa bụi, lái vào Đường cung, dừng ở trước cổng lớn.
Quản gia giơ ô đến đây, mở cửa xe, Đường Mặc Trầm ôm Bùi Vân Kinh chui ra khỏi xe không đợi quản gia chạy qua che ô, từ ba bước thành hai bước đi lên cầu thang.
đi đến cầu thang, đem cô nhóc trong ngực để trên đất, anh đưa tay lên lấy cái khăn trên đầu của cô.
“Lên lầu rồi tắm rửa đi!”
Bùi Vân Kinh không dám cãi lệnh, đưa cái khăn rồi chạy lên lầu.
“Thiếu gia!”
Quản gia vội vã không ngừng đưa khăn mới qua lau những hạt mưa trên trán của anh, Đường Mặc Trầm thản nhiên đem khăn mặt thả lại khay như cũ.
“Cho người đem canh gừng lên lầu đi.”
“Dạ, thiếu gia!” Quản gia giúp anh cởi áo khoác âu phục, “Ngài đến sô pha nghỉ ngơi một chút, tôi cũng mang cho ngài một chén đến đây!”
Đường Mặc Trầm xoay người đi đến ghế salon ngồi ngồi xuống, Ôn Tử Khiêm đi đến phòng khách, đem hộp gỗ cùng album ảnh ôm cẩn thận trong ngực để ở bàn trà trước mặt anh.
“Chuyện trong trường học tôi đã xử lý, về sau hai người kia sẽ không xuất hiện trong lòng nữa, người xem… Có cần sắp xếp cho tiểu thư một phòng ký túc xá đơn độc không?”
“không cần!”
Trải qua việc này, tin tưởng ở trong trường học cũng không còn ai dám bắt nạt cô đâu, ở tuổi của côcũng cần có bạn bè giao tiếp, nếu làm vậy rất cô lập, cũng không phải là chuyện tốt gì.
“Vậy ngài còn có phân phó gì không?”
Đường Mặc Trầm lắc đầu, “Cậu về sớm đi!”
“Dạ!”
Ôn Tử Khiêm ở quân đội nhiều năm, trên người vẫn còn một ít phương pháp luyện tập của quân nhân, vào anh một cái rồi xoay người đi vào đại sảnh.
Đường Mặc Trầm đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085611/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.