Edit: Miêu 
Tất cả mọi người ở đây đều ngừng thở, cây kim rơi xuống trong ký túc xá có thể nghe được. 
Ánh mắt Đường Mặc Trầm xẹt qua chiếc hộp mà Đinh Linh đang cầm, giày da anhbước vào giống như dẫm nát cõi lòng của mỗi người. 
Từ cửa đi vào đến chỗ Bùi Vân Kinh, anh chỉ bước năm bước nhưng thời gian năm bước mà nói không khác gì dài một thế kỉ đâu. 
“Cục cưng, anh đến rồi!” 
Bùi Vân Kinh giơ khóe môi, tiến lên một bước đỡ lấy bả vai Đường Mặc Trầm cong môi hướng đến mặt anh. 
Dám nói cởi hết trước mặt Đường Mặc Trầm cũng sẽ không đụng đến cô đâu. Bùi Vân Kinh chỉ cho bọn họ thấy xem người nam nhân này cùng cô có quan hệ thân mật như thế nào! 
Đương nhiên chỉ hôn nhẹ mặt anh thôi, cô không có gan đến độ đi thêm bước nào khác. 
không nghĩ đến, Đường Mặc Trầm lại quay mặt anh sang hướng đến cô. 
Hôm nay cô lại mang giày cao gót độ cao vừa phải, vốn dĩ chỉ ở trên mặt thôi nhưng Đường Mặc Trầm quay sang, nên nụ hôn này đành phải rơi vào môi của anh. 
Cảm giác môi dưới của anh đụng vào cánh môi mềm mại của cô, Bùi Vân Kinh nháy mắt đã hóa đá rồi chống lại ánh mắt tối om của người đối diện. 
cô… cô thế nhưng lại cưỡng hôn chú nhỏ? 
Xong rồi! 
Lúc này chết chắc rồi! 
Nhìn anh nâng tay lên, Bùi Vân Kinh hốt hoảng thu hồi tay mình lại, tay để lên má chuẩn bị đón một cái tát. 
Thế nhưng tay người đàn ông không rơi xuống đây, mà rơi vào túi quần áo phục của anh lấy ra khăn tay màu trắng được chuẩn bị. 
Khăn tay! 
Làm gì 
Ngại miệng cô bẩn? 
Lau miệng. 
Bùi Vân Kinh còn đang âm thầm suy nghĩ, Đường Mặc Trầm ưu nhã ngồi xuống, côhơi hơi nghiêng mắt chỉ thấy ngón tay thon dài người đàn ông đưa tới, đỡ lấy chiếc giày mềm da nai của cô dùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085608/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.