Edit: Miêu
Trở về sống lại lần nữa cùng Đường Mặc Trầm cho tốt, đây là chấp niệm hai đời lớn nhất của Bùi Vân Khinh.
Người đàn ông này rất vĩ đại, rất chói mắt, quá thâm trầm cho dù sống hai lần, Bùi Vân Khinh vẫn nhìn không thấu, đối với đôi mắt đen như mực là chân thật nhất.
Thế cho nên, mỗi bước đều cẩn thận, sợ mình làm sai chọc giận anh làm tổn thương tim anh.
Đường Mặc Trầm ngước mắt, chỉ thấy bóng Bùi Vân Khinh giống như điểm nước sơn, ánh mắt đang nhìn anh có vài phần kính sợ còn có mấy phần mong đợi.
Nha đầu kia, sợ anh??
Xem ra, trước kia anh đối với cô rất nghiêm khắc.
Nghĩ nghĩ, anh nâng hai khuỷu tay đang chống ở trên bàn đem cằm để lên tay, hơi nghiêng đầu qua phải, nhìn chăm chú đối diện Bùi Vân Khinh, hướng về phí trước cong lên khóe môi, giọng nói từ từ vang lên.
“Em cứ nói đi?”
Thái độ này của anh đủ ôn hòa thân thiết chứ?
Nam nhân khẽ cong nghiêng đầu, cong cánh môi, ngữ khí này trong ngày thường, khuôn mặt ngưỡng mộ giờ phút này thêm mấy phần khí chất tà mị, trêu ghẹo.
Cái gọi là cười khuynh thành đại thể cùng không gì hơn cái này!
Trong mắt Bùi Vân Khinh có điểm run rẩy.
Sống hai đời, Bùi Vân Khinh lần đầu tiên nhìn đến động tác và biểu tình của anh nên không đoán ra trong hồ lô của Đường Mặc Trầm bán thuốc gì, cô không dám lỗ mãng ở phía sau lưng anh cẩn thận nhìn, ngữ khí càng kinh sợ.
“Chú nhỏ, anh đây là câu hỏi hay câu nghi vấn?”
Biểu tỉnh của cô?
Chẳng lẻ, anh sẽ ăn thịt người sao!
Trong ngày thường, Trình Thiên Hữu đối với Bùi Vân Khinh như vậy thì cô sẽ cười rồi sẽ cùng Trình Thiên Hữu vui đùa, đến lúc anh thì tựa như thấy quỷ vậy!
Chân mày Đường Mặc Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085599/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.