Edit: Miêu
Cung Quảng Hằng
một đường đi theo Đường Mặc Trầm đi vào thang máy, Bùi Vân Khinh dè dặt nhìn biểu tình của anh “Chú nhỏ, thực xin lỗi, vừa rồi lỗi tại em cả!”
Ánh mắt Đường Mặc Trầm chuyển thành ôn nhu giơ tay lên nhẹ nhàng ở trên mặt cô“Bọn họ nhắm đến chú, chú cũng vốn dĩ nghĩ đem Diệp Thiên Thanh đuổi đi, chỉ là cho em chịu ủy khuất.”
Cảm giác được người đàn ông ôn nhu, khóe môi Bùi Vân Khinh giơ lên “Nếu em đã lập công lớn như vậy có phải chú cũng thưởng cho em phải không?”
“Được, vậy em muốn thưởng gì nào?”
“Em muốn chú nhỏ cho một cái huân chương quân nhân!”
“Em đâu phải là quân nhân!”
“Vậy… Chú nhỏ hôn em một cái, coi như là con dấu.”
“anh là chú em đấy!”
“Cũng đâu phải là chú – cháu ruột đâu, phải không?”
Còn loại lý do này sao?
“Chú nhỏ là đàn ông sao nói mà không giữ lời vậy!” Thấy anh đang còn do dự, Bùi Vân Khinh chủ động đưa lên khuôn mặt nhỏ nhắn “Em mặc kệ, em muốn huân chương, nhanh đi mà!”
Dưới ánh đèn khóe môi của cô như phấn nộn, làm cho anh kìm lòng không được tới đến hôm qua, mơn mớn theo khóe môi của cô mang vẫn mang theo xúc cảm mềm mại kia.
Đường Mặc Trầm hít nhẹ một hơi, cúi người xuống sợ mình bối rối sẽ bán đứng chính mình, Bùi Vân Khinh vội vàng rũ mắt xuống.
Hơi thở đàn ông chậm rãi đến gần, rốt cục môi cũng tiếp xúc với gò má cô.
Cảm giác anh đụng chạm làm cho tim Bùi Vân Khinh đập ngày càng tăng lên.
Làn da Bùi Vân Khinh vô cùng mền mại, làm cho anh không nhịn được nghĩ muốn càng nhiều hơn, khẽ nâng mặt ánh mắt anh không kìm hãm dừng trên môi cô…
Đinh—
Thang máy đến.
Đường Mặc Trầm phục hồi lại tinh thần lại.
Chú – cháu hôn một cái coi như không có gì nhưng mà môi là nơi độc quyền cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085595/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.