Edit: Miêu
Biệt thư La gia ở ngoại ô, cách Đường cũng cũng không xa lắm, khoảng mười mấy phút chạy sau, xe Bentley đã lái vào cửa chính của Đường cung.
Đường Mặc Trầm đi vào thư phòng trên lầu, Bùi Vân Khinh mang theo hòm thuốc vào, kéo anh đến sô pha ngồi xuống, đưa tay cởi hai nút áo của anh, đem nhiệt kế để vào dưới nách.
Nhanh chóng cởi nút áo, Bùi Vân Khinh mở băng gạc ở bên ngoài để coi vết thương. Quả nhiên, miệng vết thương sưng lên, rõ ràng đang nhiễm trùng.
Bùi Vân Khinh đau lòng, cau mày bước nhanh đến bàn cầm lấy giấy bút trên bàn viết ra một đơn thuốc đưa cho thư ký Ôn.
“Lập tức đi mua, càng nhanh càng tốt!”
“Này…” Ôn Tử Khiêm nhìn đơn thuốc, giọng nói có phần do dự “không cần gọi bác sĩ đến sao?”
Lúc này Bùi Vân Khinh bất quá chỉ là sinh viên đại học y năm nhất, đối với y thuật của cô cũng không tin tưởng là mấy.
Chuyện liên quan đến cơ thể Đường Mặc Trầm, hắn cũng không có nửa điểm sơ xuất.
Thậm chí tin đơn thuốc Bùi Vân Khinh đưa?
Bùi Vân Khinh cong mày: “Tôi là bác sĩ.”
Bốn chữ này, âm thanh không cao nhưng lộ ra sự tự tin cùng bá đạo.
Ôn Tử Khiêm ngước mắt, chống lại đôi mắt của Bùi Vân Khinh, nhưng lại bị ánh mắt bén nhọn cô nhìn thẳng như đâm vào trong lòng.
Ánh mắt như vậy, làm cho anh một loại cảm giác hoảng hốt giống như cảm giác đối diện của Đường Mặc Trầm, làm cho anh không dám nhìn gần, sâu trong đáy lòng sinh ra cảm giác tuân theo.
“Được, tôi lập tức đi!”
Đường Mặc Trầm ngồi ở một bên quan sát, đem tất cả thu vào trong mắt, cảm thấy có vài phần kinh ngạc.
Người dưới tay anh đương nhiên sẽ không bình thường.
Thư ký Ôn họ Ôn, khiêm đây là khiêm nhường, trong nhà mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085583/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.