Phó Vân Tiêu bực bội khoát tay kêu Lâm Đạt ra ngoài. Lúc Lâm Đạt chuẩn bị ra ngoài, hắn còn kêu cô ấy tắt điện đi, cả người Phó Vân Tiêu chìm trong bóng tối của căn phòng.
Trong bóng tối, thỉnh thoảng vẫn lóe lên vài ánh điện nhân tạo từ thế giới bên ngoài chiếu vào thế nhưng bây giờ hắn chỉ muốn yên lặng ngồi ở trong bóng tối một lát.
Thế nhưng hắn ngồi chưa được bao lâu thì lại nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa.
Phó Vân Tiêu mất kiên nhẫn nói hai tiếng “mời vào”, trong giây lát cả căn phòng lại sáng bừng lên.
Lâm Đạt bật đèn lên, cô ấy lúng túng đứng ở cửa. Mặc dù nhìn thấy vẻ mặt không hài lòng của Phó Vân Tiêu thế nhưng cô ấy bất đắc dĩ lên tiếng: “Tổng… tổng giám đốc Phó, điện thoại riêng của anh bật chế độ im lặng nên trong nhà đã gọi điện tới phòng thư ký, tôi không còn cách nào khác nên mới tới thông báo cho anh.
“Nhà nào?”
Sau khi ly hôn với Bạch Tô, Phó Vân Tiêu rất ít khi nhắc tới chữ “nhà”. Vì thế khi Lâm Đạt nhắc tới điện thoại của nhà hắn liền mù mịt, điện thoại của nhà là điện thoại nào chứ.
“Là điện thoại từ nhà họ Phó, do quản gia gọi tới ạ. Kêu anh lập tức về nhà một chuyến.”
“Gì?”
Ánh mắt Phó Vân Tiêu hơi nhíu lại, hắn lạnh lùng quan sát nét mặt của Lâm Đạt.
Lâm Đạt đứng thẳng người, tiếp tục trả lời: “Tôi đoán là… liệu có phải liên quan tới việc thông báo chuyện kết hôn vừa rồi hay không?”
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961246/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.