“Bây giờ anh đang ở đâu? Tôi sẽ tới tìm anh!”
Bạch Tô nắm chặt điện thoại. Lúc cô nói cũng không chú ý tới giọng nói của mình đang có chút run rẩy.
Phó Vân Tiêu ngoái đầu nhìn về phía cửa tiệm, nói: “Gian hàng cho bé trong siêu thị Thời Mậu ở đường Phục Tinh.”
Nói xong, Phó Vân Tiêu liền cúp điện thoại.
Thực ra Bạch Tô vẫn chưa nói xong. Cô chạy ra ngoài sau đó vội vàng chặn một chiếc xe lại rồi kêu tài xế đưa tới địa chỉ mà Phó Vân Tiêu đã nói.
Ở trên xe cô vẫn cảm thấy không ổn, sau đó lo lắng gửi cho Phó Vân Tiêu một tin nhắn, nói với hắn đừng có mua đồ cho Bạch Tiểu Bạch.
Mà Phó Vân Tiêu không hề quan tâm tới tin nhắn của Bạch Tô. Sau khi thanh toán hết đồ đạc mà Bạch Tiểu Bạch đã chọn hắn liền dẫn con bé tới phòng chờ VIP để đợi Bạch Tô tới.
Bạch Tiểu Bạch luôn nhìn chằm chằm Phó Vân Tiêu. Những đứa trẻ trong siêu thị đều lon chạy chạy khắp nơi để ngó nghiêng xem đồ chơi thế nhưng Bạch Tiểu Bạch lại không như thế.
Ánh mắt của con bé luôn đặt ở trên người Phó Vân Tiêu.
Điều này làm Phó Vân Tiêu cảm thấy rất tò mò. Hắn quay người lại sau đó cũng nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Bạch.
Không thể không nói, ngũ quan của Bạch Tiểu Bạch rất giống Bạch Tô. Bạch Tô có là da trắng nõn, mà da của Bạch Tiểu Bạch cũng trắng bóc.
Đôi mắt của Bạch Tô rất to, trong veo như biết nói. Nhưng mà Bạch Tô có thói quen trang điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961225/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.