Vương Tiểu Đồng khoát khoát tay: “Từ trước tới nay chính sách giáo dục của tôi dành cho con gái của chúng ta là thích làm cái gì thì làm cái đó. Tôi thấy như thế tốt mà. Huống chi tôi đã chấm Lương Giản Ý làm con rể tương lai của nhà mình rồi.”
“…”
Bạch Tô trừng mắt nhìn Vương Tiểu Đồng: “Con rể cái gì mà con rể, cậu có thể có chừng mực một chút được không!”
Vương Tiểu Đồng cũng rất biết cách nịnh nọt, cô ấy dựa vào vai Bạch Tô sau đó nói một câu: “Mình rất thích Lương Giản Ý, mình sẽ có chú ý giữ chừng mực, sẽ bồi dưỡng tình cảm của chúng thật tốt.”
Nói xong câu đó, Vương Tiểu Đồng liền chạy đi trước khi bị Bạch Tô đập cho một trận.
Bạch Tô bất đắc dĩ đi vào phòng bếp, bắt đầu tìm xem có gì để nấu cho bữa tối không thế nhưng tìm mãi vẫn chẳng muốn ăn gì cả. Cô vừa lục tủ lạnh vừa nói với Vương Tiểu Đồng: “Vậy lát nữa cậu đi đón Bạch Tiểu Bạch về nhé, tôi thật sự không muốn đi đâu. Sợ sẽ gặp Phó Vân Tiêu.”
“Không được, chỉ cậu mới có thể đi được thôi. Hôm nay mình không đi được, buổi tối có ca trực ở bệnh viện.”
Vương Tiểu Đồng vừa thay giày vừa trả lời Bạch Tô.
Bạch Tô bất lực nhìn Vương Tiểu Đồng chuẩn bị ra khỏi nhà, lúc cô ấy rời đi còn không quên dặn dò khi nào tới đón Bách Tiểu Bạch thì phải gọi điện nói trước cho Lương Vân Trạm một tiếng.
Sau khi Vương Tiểu Đồng rời đi, Bạch Tô nằm dài trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961214/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.